Page 105 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 105

thoáng qua cuộc đời mình nhưng khổ thay cho nàng là
          cơn gió đó tuy bay xa nhưng đã cuốn hút đi hết nét hồn
          nhiên vô tư trong tuổi thanh xuân thơ mộng của nàng.
          Và bây giờ nàng càng cố quên thì lại càng nhớ nhung da
          diết.



              Ngày Xuân ở Sầm Giang tuy là quận nhỏ bé nằm
          cách xa quốc lộ 4 nhưng vẫn rộn rịp tưng bừng của mùa
          Xuân miền Nam. Từ  hồi tới nhận nhiệm sở tới nay đã
          hơn 4 tháng nhưng Uyên chỉ về thăm nhà có một lần.
          Tết năm nay nàng  nhất định ở lại để đón Xuân xa nhà
          xem cái thú cô đơn đầu năm như thế nào. Hai cô giáo
          thuê cùng nhà đều về quê ăn Tết nên nàng một mình
          khiến khung cảnh chung quanh càng tiêu điều quạnh
          vắng.  Sáng mồng một Tết đến trong khung trời trong
          sáng rực rỡ với tia nắng lung linh đùa giỡn trên những
          nụ mai vàng rực rỡ trước sân nhà nhưng lòng Uyên vẫn
          u buồn trống vắng. Đang ngồi mơ màng nghe những bản

          nhạc  Xuân  quen  thuộc  từ  chiếc  Radiola,  Uyên  bỗng
          nghe tiếng gõ cửa nhè nhẹ. “Ai mà tới sáng mồng một
          Tết thế nầy?” Uyên nhẹ bước tới mở cửa thì…rồi há hốc
          kinh ngạc, miệng thốt một câu nói chuyên chở cả nỗi
          lòng nàng từ bấy lâu nay:
              - Trời ơi! Huy! Huy! Anh đến với em hả anh !!! Có
          thật không anh? Em có nằm mơ không vậy?
               Sau đó người khách thật bất ngờ đầu Xuân và Uyên
          ngồi bên nhau trong bồi hồi xúc động của tình cũ không
          rủ cũng tới.. Huy choàng tay ôm Uyên trọn vào lòng
          khiến nàng run run lặng người. Sau một khoảng thời



                                                                104
   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110