Page 222 - Tyen Tap VTLV 2015
P. 222
Quê Hương và Tình Yêu
sống thông thường thì chỉ còn 5, 7 năm nữa là xong, dĩ
nhiên cũng có người thọ 8,9 mươi tuổi là chuyện hiếm.
(Thất thập cổ lai hy).
Phần người trẻ hay giới trẻ như trên đã thí dụ là tính từ
nhỏ tới 45 tuổi thì họ còn tràn đầy sinh lực, lộ trình sống ở
đời còn rất nhiều thời gian, khoảng từ vài chục năm nữa
mới tới tuổi gìa. Như vậy so sánh thời gian giới trẻ còn
thừa sức sống ở đời này vài chục năm với giới gìa chỉ còn
có thể sống 5,7 năm nữa là cùng thì ai là người cần được ưu
tiên để ý giúp đỡ ? Tôi muốn nói để ý giúp đỡ ở đây là sự
kính trọng, lễ phép, gần gũi, ngọt ngào, an uỉ, chăm lo
v..v...thay vì lơ là, bỏ mặc, trách móc...thậm chí còn xua
đuổi !
Thực ra không phải tôi muốn nói lên suy nghĩ của mình
để giới gìa tranh giành hay “ăn thua” đủ với giới trẻ về
quyền ưu tiên này nọ ở cõi đời tạm bợ này, mà chỉ muốn
đưa ra một sự thật để cùng nhau nhận xét, tôn trọng và thực
hành. Ở tuổi gần đất xa trời rồi thì các cụ thường là sống
nhờ vào sự bình an của tinh thần và nhạy cảm của tâm lý,
đúng chiều, đúng hướng theo các cụ mong muốn nhiều hơn
là những thứ gì khác. Tôi nghĩ các cụ chỉ cần có được hai
điều đơn giản như vậy. Còn một thời gian ngắn nữa là sẽ về
với ngàn thu. Muôn đời muôn kiếp không bao giờ gặp lại.
Và cũng không hiểu họ có nghĩ rằng rồi mai đây họ cũng sẽ
gìa và lẩm cẩm có khi còn hơn các cụ bây giờ?
Tôi nhớ có một cụ bà tới Trung Tâm Cao Niên của
chúng tôi để sinh hoạt đã tâm sự với tôi là cụ có một cô con
dâu rất ít để ý đến cha mẹ mà chỉ lo chăm sóc và chiều
chuộng các con của cô ta. Một hôm cụ tỏ lời khen và cũng
có ý nhắn khéo cô ta là ngày xưa mẹ nuôi 6,7 đứa con rất
đầy đủ, để hy vọng khi mẹ về gìa thì chúng có thể dành cho
mẹ một niềm vui. Ngày nay đứa nào cũng đã khôn lớn,
thành đạt nhưng niềm vui thì chưa thấy. Cô con dâu đáp lễ
ngay : Đó, mẹ thấy chưa, ngày xưa mẹ lo cho các con mẹ
thì bây giờ tụi con cũng phải dành thì giờ lo cho các con
của con đủ thứ chứ Cha Mẹ gìa rồi chỉ ăn và ngủ đâu cần
phải lo lắng gì nữa. Thì ra ý của cụ đã bị phản ứng ngược.
221