Page 146 - Tuyen tap VTLV 2017
P. 146

Tuyển Tập VTLV 2017
               -  Biết  là  em  không  mang  dù!  Nếu  không  cho  em  quá
                   giang dù về ...thì chắc sẽ ướt hết!!
            Nàng nhoẻn cười  thật tươi, nụ cười như không bao  giờ thay
            đổi!  Tôi  vẫn  nhớ  chiếc  răng  khểnh  nằm  bên  góc  trái,  trông
            nàng lung linh như chiếc cầu vồng, làm tôi quên cả trời đang
            mưa, chỉ biết ngắm nàng say đắm, tôi thấy như mình trẻ lại ở
            tuổi 20, rủ nàng :
               -  Mình sang quán bên kia ngồi uống cafe, an kem nhe!
            Nàng chần chờ vài giây và gật đầu :
               -  Vâng! Hãy còn sớm, mình ngồi một chút cho hết mưa
                   rồi về!
            Tôi choàng ngang vai nàng, như đôi tình nhân lâu ngày gặp lại,
            cùng  núp  dưới  chiếc  dù  xanh,  cả  hai  chúng  tôi  cùng  lướt  đi
            dưới  cơn  mưa  đầu  thu,  tiệm  bánh  chỉ  cách  đây  chừng  một
            block đường thôi, nhưng tôi cảm thấy thật hạnh phúc, thật sung
            sướng đến quên cả chính mình!
            Đến nơi, tôi tìm một góc ít người qua lại, gọi tới tấp như chỉ có
            được một dịp may này thôi, nào là cafe, bánh ngọt, kem, và
            dâu tây, nàng hỏi tôi :
               -  Tại sao lại gọi cả dâu tây lúc này? Không đúng mùa, sẽ
                   mắc lắm!
               -  Anh nhớ em rất thích ăn dâu tây với kem hồi còn ở quê
                   nhà...
            Nàng nheo mắt vừa nói trong tiếng cười :
               -  Anh nhớ thật không sai, nhưng lúc ấy còn nhỏ ... cái gì
                   cũng thích ăn cả! bên đây em ăn thường lắm, nên ...có
                   thì ăn, không có thì thôi, đừng cầu kỳ quá!!
               -  Nhưng anh vẫn muốn gợi lại những kỷ niệm xưa!
               -  .....Cám ơn anh!
               -  Anh muốn biết em bắt đầu viết truyện từ hồi nào? Và tại
                   sao lại viết??
               -  Em....viết đã được năm năm nay, nhưng chả có ai biết
                   đến! cho tới một hôm em được hạng nhì của một giải
                   văn chương bên Mỹ, mọi người mới bắt đầu chú ý đến





                                      - 136 -         Xây Dựng
   141   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151