Page 186 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 186
thương cũng như đau thương, để đi đến một nơi mà mình không rõ?
Cũng chẳng biết sẽ ra sao?
Trước khi đi ai cũng ngậm ngùi nhìn lại cảnh hoang phế, đổ nát
điêu tàn sau cơn bão Katrina tàn ác khốc liệt đi qua, trong Chánh
Điện tượng Đức Thích Ca đổ ngược, đầu sát bệ cúng như đang cúi
đầu khấn nguyện cho mọi người ra đi được bình an, đi đến nơi về
đến chốn, ngoài sân chùa tượng Phật Bà Quan Âm đứng lặng yên,
mặt còn chan hòa nước mưa bão, trong phong ba bão táp có một
người bị nước cuốn trôi đến chùa, khi ôm lấy chân Phật Bà Quan
Âm và đã được một ngọn sóng đưa lên một cây gần đó, nhờ vậy đã
được cứu sống,
Những người đi đợt đầu và đợt ba cùng ở tạm trú một nơi tập
trung, còn Hoà Thượng và một số người đi đợt hai lại ở một nơi khác
biệt, không nước, không thực phẩm, không có sự hiện diện của
Chánh Quyền, may mắn sau đó bà con cùng trú nạn đã biếu một chai
nước uống cho phái đoàn, mọi người vô cùng súc động cảm ơn.
Hòa Thượng cả đêm không ngủ, lo lắng về số phận những người
đi trong hai đợt kia vô hạn. Sáng hôm sau, Hòa Thượng quyết định
phải đi tìm họ bằng được nhưng lại trở ngại vì xe cộ bị xình bùn bám
đầy hư hại, các cây xăng tê liệt nên đành bó tay. Trong lúc còn đang
bí lối như vậy thì một phật tử từ xa, lái xe đến thăm hỏi, và đưa phật
tử nữ tên Tùng về nhà xem tình hình ra sao. Khi về đến nhà cô Tùng
vô cùng ngạc nhiên là nhà vẫn còn khá nguyên vẹn, chả bù cho trước
đây cứ mỗi khi có bão là nhà bị lụt lội ngay, nước mặc sức mà tràn
vào nhà.
Cô Tùng mời mọi người đến tạm trú ở nhà cô tiện lợi hơn, vì mưa
bão nên hai thùng phuy có đầy nước, gần nửa giờ sau nước máy bỗng
hoạt động trở lại; nhờ vậy, mọi người có cơ hội tắm rửa và giặt giũ…