Page 298 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 298
Tôi muốn trịnh trọng nâng một cung bậc Áo Dài Quốc Phục Việt
Nam qua bao thời đại hưng phế, và chiếc áo dài con gái Việt đã làm
nên huyền diệu trong thi ca.
Ai mà không ngây ngô trước một thân vóc yểu điệu thục nữ da
mặt không phấn son, mặc chiếc quần lãnh đen, và thân vóc gọn
gàng trong chiếc áo bà ba, bắt đầu hình tượng một chiếc áo dài
thân trên trong ca dao miềm Nam :
Đẹp thay chiếc áo bà ba
Ôm tròn thân vóc cho tà áo bay.
Đó mới là chiếc áo bà ba đơn thuần mộc mạc đã làm “Hiền nhân
quân từ ai mà chẳng” huống chi chiếc áo bà ba thêm hai vạt dài diễm
tuyệt làm mỗi bước đi như có hai cánh bướm quyện chân trong gió
nhẹ cuốn hút của một chiều thu vàng. Văn chương Việt cưu mang
chiếc áo dài cũng vì sự uyển chuyển mơ mộng này.
Những thi sĩ, nhạc sĩ đã đưa chiếc áo dài vào thơ nhạc như một
sự mê muội yêu thương dáng dấp nhẹ nhàng, duyên dáng e ấp của
người con gái Việt
Ô kìa vạt áo em như bướm
Quyện gót chân sen gió thu về
Dáng liễu, thân mai hờ chiếc nó
Hỏi ai không ước, ước u mê
(Ước ao, Chinh Nguyên)
Xa xưa lắm, chiếc áo dài tơ lụa màu mỡ gà tạo lên từ lụa Hà Đông
miền Bắc, tà áo lụa bay lung linh óng ánh trong nắng Hà Nội của
Hàng Ngang, Hàng Đào, trên bờ hồ Hoàn Kiếm đã làm khách si tình
mê mẩn như Thi Sĩ Nguyên Sa “Áo Lục Hà Đông”:
“Nắng Sái Gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông…