Page 27 - LSDB xa Xuan Ngoc
P. 27
Trong thời gian này, tôi đã nhiều lần qua lại Xuân Ngọc
(lúc đó gọi là Bùi Chu), được Nhân dân xã quý mến, nhất là
các tầng lớp thanh niên nam nữ đã nhiệt liệt hưởng ứng, khi
tôi cùng cán bộ huyện về tổ chức bình dân học vụ, tổ chức sự
giao lưu thân thiết giữa thiếu niên tiền phong của huyện với
các thiếu nhi thánh thể của các làng Công giáo lúc đó. Tôi
được lãnh đạo huyện giao tổ chức một ngày hội lớn tập hợp
toàn thể thanh thiếu niên huyện Xuân Trường. Ngày hội đã
được đông đảo thanh niên Công giáo nhiệt liệt hưởng ứng.
Thanh niên Bùi Chu, Liên Thủy, Trung Linh đã xây dựng
một cột cờ gần 100 thước để treo cao lá cờ đỏ sao vàng. Cột
cờ cao đến mức Nhân dân các xã cách 10 cây số vẫn trông rõ.
Ở đây, cần phải nói đến vai trò cao quý của Đức Giám mục
Hồ Ngọc Cẩn tại địa phận Bùi Chu. Tôi còn nhớ rõ trong
ngày tổ chức Tuần lễ vàng tại Ủy ban hành chính huyện
Xuân Trường. Với tư cách là Ủy viên Thư ký và Thường trực
Ủy ban, tôi được giao trách nhiệm tổ chức ngày lễ lớn này.
Sau lời khai mạc của lãnh đạo huyện, tôi được phát biểu
về ý nghĩa của ngày Tuần lễ vàng, trước nguy cơ trở lại của
thực dân Pháp. Đức Giám mục Hồ Ngọc Cẩn lúc đó đã rất
xúc động. Người đã tháo sợi dây vàng đeo ở cổ mà nói rằng:
Tôi xin giữ lại thánh giá, còn cả chuỗi vàng xin hiến tặng
Nhà nước ta để bảo vệ nền độc lập vững vàng của Tổ quốc.
Đức Giám mục đã được mọi người hoan nghênh nhiệt liệt
và hành động đó đã được nêu lên trên các báo chí và đi vào
lịch sử.
Từ ngày đó, tôi còn có nhiều dịp về thăm hỏi Đức Giám
mục và cũng được Người quý mến. Lúc đó, Người đã ủng hộ
tôi trong việc xuất bản cuốn Hương trầm, trong đó có bài Văn
tế đồng bào chết trong nạn đói và một bài văn Tưởng niệm
27