Page 111 - Le Quy Don - 30 nam
P. 111
những kĩ năng sống, thái độ và cách thể hiện tình
cảm với thầy cô, cách thức tổ chức các phong trào
tập thể, câu lạc bộ… Tất cả bỗng trào lên trong tôi
một niềm vui khó tả, cảm thấy mình thật may
mắn, hạnh phúc biết bao. Ai bảo dân Tự nhiên
chỉ biết đến những con số khô cứng, vô cảm nào?
Thoáng chốc nhìn lại đã 5 năm gắn bó, thật
tự hào khi là một thành viên của ngôi nhà chung
Chuyên Lê Quý Đôn. Giữa mùa đại dịch Covid,
ngôi trường thân yêu ấy tuy vắng bóng những
học trò thân quen, nhưng các đồng nghiệp của
tôi cùng Ban giám hiệu nhà trường vẫn miệt
mài với những hoạt động và công việc chung của
ngành. Bao công sức của các cựu giáo chức trường
Chuyên đã từng đặt nền móng đầu tiên cho quá
trình 30 năm trưởng thành và phát triển của nhà
trường, là thế hệ trẻ tôi thật ngưỡng mộ, kính
phục, tự hào. Tre già măng mọc, trường THPT
Chuyên Lê Quý Đôn hiện tại với đội ngũ thầy cô
giáo trẻ, tràn đầy năng lượng và nhiệt huyết, sẵn
sàng xông pha trên mọi trận tuyến, luôn đi đầu về
đổi mới phương pháp dạy học. Đáng tự hào và trân
quý hơn nữa, chúng tôi có một vị “thuyền trưởng”
luôn đồng hành sát sao với đội ngũ sư phạm nhà
trường; luôn lắng nghe tâm tư, nguyện vọng của
giáo viên; có quan điểm làm việc rõ ràng, công
khai, minh bạch; biết hy sinh vì tập thể; luôn lấy
chất lượng chuyên môn của nhà trường, quyền lợi
học sinh đặt lên hàng đầu. Điều đặc biệt luôn toát
nhường và bình dị, thân thiện biết bao. Chính lên ở vị “thuyền trưởng” ấy là sự nhiệt huyết, xông
sự cởi mở, nhiệt tình ấy đã giúp tôi nhanh chóng xáo, thẳng thắn, thanh liêm chính trực, mang đậm
hoà đồng với tập thể sư phạm nhà trường, yêu tính cách con người Nam bộ trượng nghĩa – cô
nơi này nhiều hơn vào mỗi buổi sáng khi tới lớp. Hiệu trưởng Lữ Thị Trà Giang. Tôi thiết nghĩ dù
làm công việc gì, ở vị trí trí nào thì bên cạnh cái
Trong cách nghĩ của nhiều người, và cả tôi tầm còn có cái tâm, bên cạnh cái tài là cái đức –
nữa, học sinh trường Chuyên chắc chỉ là những đó mới là gốc rễ, là cái vĩnh cửu còn mãi với đời.
chú gà công nghiệp chỉ biết đến sách vở, những Từng ấy thôi cũng đủ để tôi và các đồng nghiệp
cậu ấm cô chiêu quen được cha mẹ chiều chuộng, của tôi dành tình yêu, niềm tự hào trọn vẹn.
phục vụ. Nhưng tôi đã nhầm, cái cơ duyên là một
giáo viên dạy Văn được phân công chủ nhiệm lớp Tháng 11 với những đợt gió chướng đặc thù
Chuyên Toán vẫn theo tôi đến hiện tại. Những của tiết trời Nam bộ khi vào mùa khô, gợi ta nhớ
cô cậu học sinh ấy thông minh, dí dỏm, khôi hài đến ngày hiến chương, tri ân nghề trồng người.
và tình cảm vô cùng. Chúng say tiết học Văn với Kính chúc quý thầy cô giáo, lãnh đạo nhà trường,
những tranh luận, phản biện nảy lửa; với những những đồng nghiệp thân yêu của tôi luôn nhiều
tri thức sâu rộng về văn hoá, lịch sử, văn học; với sức khoẻ, năng lượng và nhiệt huyết để tiếp tục
những sáng tạo trong cách cảm thụ và phân tích đưa những chuyến đò cập bến thành công!
văn chương… Điều làm tôi ngạc nhiên hơn nữa là
CHUYÊN LÊ QUÝ ĐÔN - TINH HOA VÀ TÂM HUYẾT 111