Page 66 - Le Quy Don - 30 nam
P. 66

Khách hàng đa phần là học trò. Giờ ra chơi, tui   Lương), được ưu ái ship hàng miễn phí đến tận
            vừa dứt tiếng trống báo hết tiết, chưa kịp quăng   phòng. Có lẽ nhờ thế mà thương hiệu “căn tin góc
            dùi (í quên, cất dùi) đã thấy các “con trời” mặt   tường trường chuyên” không ngừng được nâng
            mày phờ phạc, tay ôm bụng, chân nọ đá chân kia   tầm! Cũng nhờ nhà trường có chế độ học bổng
            ùn ùn phóng đến căn tin, chen chúc nhau để nạp   cho học sinh giỏi mà góp phần tăng trưởng kinh
            năng lượng. Mấy đứa chậm chân đứng ngơ ngác      tế cho căn tin một cách bền vững! Và tui cũng tin
            như gà con đợi mẹ bới tìm giun cho. Mấy đứa      chắc rằng căn tin trường mình góp phần giúp
            chậm nhai thì vừa bưng tô bún húp vội vừa dáo    các cháu đủ sức khoẻ, đủ lông cánh mà bay nhảy
            dác hỏi nhau “Trống đánh chưa mày?”. Vậy mà      khắp mọi phương trời!
            cũng có khối đứa bình chân như vại, trống vào       Ba mươi năm thấm thoát trôi qua… Cùng với
            tiết lâu rồi mà vẫn nhẩn nha nhai xoài, cóc hoặc   cô Nhàn tạp vụ kiêm bảo vệ đời đầu, tui đã chứng
            cố khua muỗng trục vớt vài cọng bún còn sót lại.   kiến biết bao là chuyện hỉ-nộ-ái-ố của “lũ học trò”
            Báo hại đội sao đỏ phải vất vả săn đuổi như lùa   nơi căn tin - nơi minh chứng cho định lý: “Con
            bọn vịt trời!                                    đường ngắn nhất dẫn đến trái tim là bao tử!”.
                Trong trường có mấy phòng ở của học sinh nội   Có niềm vui chung bên dĩa bánh trái mừng sinh
            trú, chủ yếu dành cho các cháu ở huyện xa. Có vài   nhật bạn, có sự dõng dạc “vô tư đi” vì vừa… lĩnh
            cháu thường xuyên ăn ký sổ đợi người thân giải   học bổng, có nỗi buồn “ăn xả xui” vì điểm kiểm
            cứu cuối tuần. May là chủ quán tốt bụng nên tui   tra thấp và có cả những chuyện hờn giận vu vơ
            không phải kiêm nhiệm thêm nghề “đòi nợ thuê”.   của tuổi học trò,… Tất cả rồi sẽ chìm vào ký ức,
            Hic, nhà bao việc!                               nhưng tui tin chắc những kỷ niệm ấy sẽ hào hứng
                Giáo viên của trường thi thoảng cũng ghé căn   sống dậy khi bạn bè hội ngộ, khi tình cờ đọc được
            tin đổi món. Khách hàng thân thiết ngoài cô Mỵ   những dòng chuyện “bây giờ mới kể” này. Và tôi
            dạy Hoá, cô Mai Thiết bị, cô Vân Kế toán…; còn   cũng mãi… khó có thể già khi mà luôn được sống
            có cô Hoà Thể dục, cô Dung Sinh,… Khách VIP      và làm việc trong môi trường thân thương này.
            thì có Ban giám hiệu (cô Trang, thầy Thanh, cô

            66CHUYÊN LÊ QUÝ ĐÔN - TINH HOA VÀ TÂM HUYẾT
   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71