Page 31 - NGÀY ẤY BÂY GIỜ 2
P. 31
Rồi đó từng bông điên điển rơi,
Từng cây điên điển héo queo rồi.
Mẹ nhổ cây khô làm củi chụm,
Mẹ trồng xuống đất những cành tươi.
Sớm tối vun trồng mấy liếp rau,
Đem điên điển chết dựng quanh rào.
Mẹ nói chừng nào rau bán được
Con sẽ cười trong tấm áo màu.
Chiều chiều câu cá ở bờ sông,
Mẹ muốn cho con được no lòng.
Nấu cơm nhúm bếp bằng điên điển,
Ơi lửa tình quê ấm cõi lòng!
Bờ đê điên điển phủ màu xanh
Vài chùm bông nhỏ nở trên cành.
Điên điển khô rồi điên điển thắm
Mà sao tóc mẹ chẳng còn xanh?
Quê nhà, 1970
NGÀY ẤY - 29 - BÂY GIỜ