Page 37 - NGÀY ẤY BÂY GIỜ 2
P. 37
Ta không tiếc để một đời mòn mỏi
Bên những hàng cây, thảm cỏ sân trường,
Hành lang dài và sắc áo thân thương,
Giờ lớp học mắt em hiền bối rối.
Ta, người lái đò đưa xong chuyến cuối,
Thẫn thờ nhìn dòng nước hững hờ trôi.
Tay chèo chống chưa một lần mê mỏi
Sao buông tay lặng lẽ ngó chiều rơi ?
Chưa từ biệt mà đã thành quá khứ,
Còn trong ta đằm thắm nỗi thương yêu.
Chưa xếp lại mà đã thành sách cũ,
Thôi ta về… thềm nhỏ phủ xanh rêu.
(Những ngày tháng sắp về hưu) 20-8-2006
NGÀY ẤY - 35 - BÂY GIỜ