Page 45 - Ngồi hát một mình_thơ Thư Duy 
        P. 45
     THÁNG MƯỜI HAI
               Tháng mười hai
               Tôi rủ tôi đi vào mùa đông không có thực
               Nơi có ngọn nến trắng chưa đốt bên cành cây
               khẳng khiu
               Cùng vọng âm chiều
               Đêm chưa đến mang theo lời thì thầm dòng sông
               cắt ngang nỗi nhớ
               “Trời vẫn còn thơm ngát khói mây xưa
               Chiều đốt lá ươm lên ngày năm cũ…” (*)
               Vài tờ thư như dấu vết không mong ngày gặp lại
               Người đã như mây …
                                          43
     	
