Page 26 - BA CHUA MO
P. 26
24 | BÀ CHÚA MÕ - HUYỀN TÍCH VÀ ƯỚC VỌNG
kinh nghiệm, chỉ cho dân cấy hái đúng mùa, ra khơi trúng
vụ nên mùa màng đều bội thu, đời sống dần khấm khá, no
đủ hơn. Từ vùng đất nghèo, thưa thớt người ở, Nghi Dương
trở nên trù phú, hưng thịnh. “Đất lành, chim đậu”, nhiều
người từ các nơi nghe tiếng vùng quê giàu có bèn rủ nhau
về quần cư, làm ăn, xóm làng tấp nập, đông vui. Làng trên,
xóm dưới đều đội ơn Công chúa và coi Bà như cha mẹ “sống
Tết, chết giỗ”. Bà trở thành ni sư nổi tiếng, được tôn gọi là
Thiền Đức đại ni.
Không quên truyền thống “uống nước, nhớ nguồn”,
người dân 5 xã ở Nghi Dương cử các vị chức sắc đại diện
đến chùa Mõ gặp gỡ tri ân công đức của Công chúa. Sau
khi hỏi chuyện, được biết người dân ngày càng no ấm và
còn có người giàu, Công chúa hoan hỉ bộc bạch lòng mình:
“Nhà Trần ta lấy đạo Phật làm Quốc đạo. Ta làm theo với
tinh thần Phật giáo nhập thế là muốn để tôn giáo phục
vụ đời sống con người, “có thực mới vực được đạo”. Là
bề tôi của triều đình và là cha mẹ của dân, các ngươi phải
lấy chữ Trung - Hiếu làm đầu và luôn khắc ghi điều này:
được lòng người là được cả thiên hạ, vì thế, phải lấy việc
chăm lo, bồi dưỡng sức dân là hàng đầu; phải luôn tìm kế
sách hay nhất, thuận lợi nhất để giúp người dân có thể tự
lo được đời sống của mình. Con cái có khỏe mạnh, vững