Page 55 - Poe_TH
        P. 55
     iết cho ợ                            PhiênTự  Tình Hẹn
                                        EM CHO
                             Không mới lớn, chẳng đầu đời
                             Mà sao ngọt lịm quên thời chát chua
                             Biết bao dư, đủ, có thừa
                             Vậy mà như thể đã chưa một lần
                     Em cho số phận non ngàn
                     Rũ chùng đau khổ hỗn mang kiếp người
                     Thẳm sâu nơi giọt lệ đời
                     Ngấm tràn từng đợt trùng khơi gió về
                     Em cho không phải đê mê
                     Mà tay gầy guộc vỗ về giấc an
                     Em cho không phải cơ hàn
                     Mà giàu ân ái miên man chén tình
                     Em cho mỗi tối bình yên
                     Mỗi mai hương rộ khắp miền áo cơm
                     Không là sực nức ngát thơm
                     Em cho thanh thoát giữa hôm mưa về...
                     Em cho cả mội lời thề
                     Sóng xô lời biển hồn quê chúng mình
                     Từ rằng đá sỏi vô tình
                     Nụ thương mầm trổ tự tình ngàn năm…
                                         *Yêu Cục Cưng! Đầu Thu 30/7/2019
            Mục Lục                                                       53





