Page 40 - Sài Gòn linh tinh chuyện
P. 40

Mình lúc này thì cũng trưởng thành hơn nên
               suy nghĩ khác đi so với thời học sinh: "Sao lại
               không nhỉ, có một đứa hiểu mình đã hay rồi,
               yêu nhau khéo lại tiện hơn đứa khác"

               Rồi quen nhau khoảng 4 năm rưỡi. Thực sự lúc
               đó yêu nhưng cũng tôn trọng vì chưa là gì của
               nhau cả, không quản thúc quá chặt, mình biết
               ẻm có 1 số quan hệ ngoài luồng (để chọn lựa).
               Mà thực tế thì mình cũng vậy mà. Cũng quen
               vài bé sau lưng nhưng không đi quá xa, chỉ đủ
               để đánh giá tính cách và hợp hay không thôi.

               Trải qua biết bao nhiêu thăng trầm cuộc sống
               (lúc đó gia đình mình làm ăn phá sản). Mình
               đã chuẩn bị tinh thần ẻm rời bỏ mình mà đi.
               Nhưng không, ẻm ở lại và cùng mình vượt qua
               mọi thứ (lúc đó gia đình ẻm thấy mình thế còn
               phản đối dự tính không cho quen lâu dài mà)

               Mãi đến năm thứ 5 đã thấy quen nhau lâu rồi,
               ẻm cũng nghĩ đến việc cưới lập gia đình. Nên
               dò hỏi mình khi nào 2 đứa có thể về chung một
               nhà.

               Mình  cũng  nghĩ  đắn  đo  vì  thời  điểm  đó  sự
               nghiệp chỉ mới bắt đầu, có lương chứ không có
               dư, cũng lo lắng lắm. Nhưng nghĩ "đàn ông có


                                     40
   35   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45