Page 48 - Sài Gòn linh tinh chuyện
P. 48
vì mọi thứ ở đây em biết được đều là do anh, và
khoảng thời gian mình gắn bó đủ lâu để làm em
lưu luyến. Mình chia tay, em không tiếc. Em
không tiếc một người giờ đã không còn thuộc
về em, thứ làm em nhớ đến hằng đêm là bóng
dáng của anh đèo em lon ton khắp lối, là tiếng
nói cười mỗi và cái ôm choàng qua cổ mỗi khi
mình chờ đèn đỏ... Là người em từng yêu ngày
trước, không phải anh của bây giờ.
Em cũng từng nghĩ nếu một ngày Sài Gòn
không có anh, em sẽ không thể một mình.
Nhưng giờ em đã không còn anh thật, em thấy
mình vẫn ổn, vẫn có thể một mình bất chấp
nắng hay mưa. Và anh thì vẫn ở rất gần em,
vẫn đội chung một bầu trời. Chỉ là, chẳng liên
quan gì nữa...
03/06/2020 – K.V
Câu chuyện 7:
48