Page 68 - Sài Gòn linh tinh chuyện
P. 68
Thấy đâu đó hình ảnh của bản thân mình trước
đây!!!
NHƯNG nó tệ hơn bạn lúc này vì mình chỉ “tồn
tại” chứ không hề “sống” một cách đúng nghĩa.
Không suy nghĩ, không lo âu gì nhiều… ngày
qua ngày !!! Ngồi thẫn thờ bên hồ cá nhìn
chúng bơi lượn. Đói thì ăn, buồn thì ngủ, chán
thì lôi điện thoại cố nhai và nuốt đống tiên hiệp
để bản thân bớt nhạt.
Nửa năm đó, mình chỉ ở nhà và không bước
chân ra đường dù chỉ 1 bước. 20 tuổi mình đã
gặp cú sock thật lớn tưởng chừng không qua
được.
Thu mình trong cái “vỏ ốc” và chẳng hề chia
sẻ với ai. Mà cũng biết chia sẻ với ai đâu nên
gặm nhắm mọi thứ ngày qua ngày!!!
Cho đến một hôm, một cô gái to tự đập nát cái
“vỏ ốc” đó. Lôi mình ra thế giới bên ngoài và
tặng cho mình món quà vô giá bồng bế trên tay
này. (hình ảnh người bố bồng con)
Qua câu chuyện trên mình chỉ mong bạn có
thêm niềm tin vào cuộc sống. Chứ mình với con
ngày nào cũng bị la, bị mắng và bị ăn đòn
68