Page 76 - Sài Gòn linh tinh chuyện
P. 76
trọng, tui nhớ nó và nó nhớ tui là được. Bây giờ
còn có cả bạn đời ngồi sau làm nhiệm vụ giữ
ấm cho lưng khi về khuya nữa chớ.
Chạy đã rồi tấp vào một cái quán ăn quen
thuộc mà ăn với ba mẹ từ bé xíu, ngót nghét
cũng 20 năm hơn, quán chắc cũng có từ trước
đó nữa. Quán nhỏ mà bình dân thôi, nhưng bán
mì xào giòn, cơm chiên bò lúc lắc thì Gordon
Ramsey chắc cũng không bằng đâu. Gọi món
ra ăn ngon lành, vừa ăn vừa tận hưởng cái
hương vị và những ký ức tuổi thơ ùa về, cái
ngày nhà còn nghèo mà để ăn được một bữa
như vầy phải có điểm cao, phải ngoan hay làm
được cái gì đó mới có được. Cái tiếng cạch
cạch từ chảo cơm, tiếng lửa phừng lên, tiếng
nói chuyện, tiếng xe nó hòa vào một. Không rõ
nó là thực tại hay từ trong một góc ký ức nữa,
có lẽ cả hai, vì cả hai đều đẹp, đều chất và đều
là Sài Gòn của tui.
Hạnh phúc của tui đơn giản vậy thôi. Được
sống lại những ký ức còn nhỏ ở Sài Gòn một
cách ngắn ngủi nhưng hạnh phúc và mộc
mạc…
24/01/2020 – M.D.C.T
76