Page 4 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 4
Lời nói đầu
Đừng gọi nó là không chắc chắn - gọi nó là bất ngờ.
Đừng gọi nó là không an ninh - gọi nó là t do.
Tôi không ở đây để cho bạn giáo điều. Giáo điều làm cho người
ta chắc chắn. Tôi không ở đây để cho bạn bất kì lời hứa nào về
tương lai - bất kì lời hứa nào về tương lai cũng đều làm cho người
ta được chắc chắn. Tôi ở đây đơn giản để làm cho bạn tỉnh táo và
nhận biết - tức là, ở đây và bây giờ, với tất cả những cái không an
ninh mà cuộc sống là vậy, với tất cả những cái không chắc chắn mà
cuộc sống là vậy, với tất cả những nguy hiểm mà cuộc sống là vậy.
Tôi biết bạn tới đây để tìm s chắc chắn nào đó, tín điều nào đó,
'giáo' nào đó, chỗ nào đó để thuộc vào, ai đó để d a vào. Bạn tới
đây từ nỗi sợ của mình. Bạn đang tìm một loại cầm tù nào đó - để
cho bạn có thể sống mà không có nhận biết nào.
Tôi muốn làm cho bạn không an ninh hơn, không chắc chắn hơn
- bởi vì đó là cách cuộc sống hiện hữu, đó là cách Thượng đế hiện
hữu. Khi có nhiều không an ninh hơn và nhiều nguy hiểm hơn, cách
duy nhất để đáp ứng với nó là bằng nhận biết.
Có hai khả năng. Hoặc bạn nhắm mắt và trở nên giáo điều, trở
thành người Ki tô giáo hay người Hindu giáo hay người Mô ha mét
giáo... thế thì bạn trở thành giống như con đà điểu. Điều đó không
làm thay đổi cuộc sống, nó đơn giản là việc nhắm mắt lại. Nó đơn
giản làm cho bạn ngu xuẩn, nó đơn giản làm cho bạn không thông
minh. Trong cái không thông minh của mình bạn cảm thấy an toàn -
tất cả mọi kẻ ngốc đều cảm thấy an toàn. Th c tế, chỉ kẻ ngốc mới
cảm thấy an toàn. Người th c s sống bao giờ cũng cảm thấy
không an ninh. An ninh nào có thể có đó?
Cuộc sống không phải là quá trình máy móc, nó không thể chắc
chắn được. Nó là bí ẩn không thể tiên đoán được. Không ai biết cái
gì sẽ xảy ra vào khoảnh khắc tiếp. Thậm chí cả Thượng đế mà bạn
vẫn cho rằng đang ở đâu đó trên tầng trời thứ bẩy, cả ngài cũng
chẳng biết - nếu như ngài có đó - thậm chí cả ngài cũng chẳng biết
cái gì sẽ xảy ra!... bởi vì nếu ngài biết cái gì sẽ xảy ra thì cuộc sống