Page 196 - Đặc san HNLTKG 2019
P. 196
Ông Giáo Già và Người Lính Tù
- Cám ơn chú Mười đã có ý lo cho thằng Xuân
của tôi. Em Nhìn
Mười Trí định nói thêm điều gì nhưng lại
thôi. Ông cẩn thận kêu người Công An gát Qua Cửa Sổ
cổng lại dặn bảo.
- Đồng chí ra ngoài đường đón chận xe đò lại,
đưa ba người này lên xe, dặn họ không được Phy Phương
lấy tiền.
Khi đi ra tới ngoài đường đứng chờ xe tới. Em nhìn qua cửa sổ
Xuân hỏi thầy: Trời cao và trong xanh
- Thầy quen với chú Mười làm sao, mà con Vài áng mây lảng đảng
thấy chú Mười có vẻ như sợ kính nể thầy nhiều Em mơ màng nhớ anh.
lắm?
Em nhìn qua cửa sổ
- Mười Trí nhỏ hơn thầy mười tuổi, hồi còn nhỏ Nắng buổi sáng lung linh
ở cùng trong một xóm với nhau, gia đình của
nó nghèo lắm, thường hay bị mấy đứa nhỏ Những đóa hoa vàng nở
trong xóm ăn hiếp đánh nó hoài. Thầy thường Em nhớ chuyện chúng mình.
bênh vực cho nó, còn cho tiền nó mua bánh
kẹo. Càng lớn lên, thầy với nó rất thân thiện Em nhìn qua cửa sổ
chơi chung với nhau... Ông già nó bị lính Tây Dõi mắt về xa xăm
đi ruồng bố bắn chết, cho nên nó mới hận Tây Em nhớ về hôm ấy
rồi đi theo Việt Minh. Lần có anh ghé thăm!
Xe chạy tới Cầu Số 5, chàng xuống xe, nắm
tay thầy cảm động nói: Em nhìn qua cửa sổ
- Con cám ơn Thầy nhiều lắm, Thầy đã lớn tuổi Nghe rộn ràng tiếng chim
cần được nghỉ ngơi, mà còn phải đi tới lui lo Ngỡ anh đang cười nói
cho con, thiệt tình con rất là ngại. Niềm vui đầy trong tim.
- Không sao đâu con, thầy thương con, cái gì lo Em nhìn qua cửa sổ
được cho con thì thầy làm, con đừng có bận
tâm. Thoáng một nét xa xôi
Xuân nắm tay mẹ nói: Nỗi nhớ nào ray rứt
- Từ nay chắc không có chuyện gì nữa đâu, đã Ngọt nụ hôn bờ môi.
có chú Mười rồi, xin mẹ an tâm.
Em nhìn qua cửa sổ
- Ờ, mẹ cũng nghĩ như vậy. Buổi chiều tối mờ sương
Nghĩ đến mẹ, thương mẹ già rồi an ủi, thôi Em nhớ ngày hôm đó
thì mẹ mình cũng đã già rồi, cha mất sớm, hôm Ngày có anh, mà thương!
nay được ở gần mẹ ngày nào là hạnh phúc ngày
đó, cho dù có là triệu phú sống trên đống tiền, Em nhìn qua cửa sổ
mà không còn mẹ, cũng chỉ là vô nghĩa. Đây là Và em nhìn chung quanh
con đường mình đã lựa chọn, thì phải nên vui Cả một ngày em đó
vẻ mà sống, đừng hối hận mà cũng đừng có hối
tiếc làm gì! Sao đầy bóng dáng anh!!!
Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang 2019 Trang 193