Page 2 - index
P. 2
I. THÁNH GIÓNG
Vào thời vua Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng nọ, có
một đôi vợ chồng ông lão tuy chăm chỉ làm ăn và nổi tiếng là
nhân hậu, nhưng mãi không có một muộn con. Một hôm nọ,
người vợ đang làm đồng thấy một vết chân to liền ướm thử
chân vào.
Nào ngờ, sau khi về nhà bà lại mang thai và không
phải là 9 tháng 10 ngày như bao đứa trẻ khác, mà phải đến
12 tháng sau, bà mới sinh ra một bé trai cực kỳ khôi ngô và
tuấn tú. Nhưng lạ thay, cậu bé lên ba tuổi vẫ chưa biết đi,
chưa biết nói và chưa biết cười. Một ngày kia, khi giặc nước
Ân sang xâm chiếm nước ta, vua Hùng ngay lập tức cho
người đi tìm nhân tài có thể cứu đất nước trong lúc lâm
nguy.
Bỗng nhiên, cậu bé cất tiếng nói đầu tiên với Cha Mẹ và
đó chính là lời nói xin cho con được đi đánh giặc giúp nước.
Cậu bé yêu cầu sứ giả về tâu lại với vua Hùng sắm cho cậu
một con ngựa sắt, một chiếc roi sắt và một áo giáp sắt. Sau
ngày đó, cậu bé bỗng lớn nhanh như thổi. Cậu có thể ăn hết
bảy nong cơm, ba nong cà do bà con hàng xóm gom góp.
Bỗng cậu bé vươn vai trở thành một tráng sĩ cao lớn, vạm
vỡ, chàng mặc áo giáp sắt, cưỡi con ngựa sắt và cầm roi sắt
xông ra trận diệt quân giặc. Trong trận chiến, roi sắt của
chàng bị gãy, tráng sĩ buộc phải nhổ những bụi tre mọc ven
đường để làm vũ khí đánh quân xâm lược.