Page 93 - Ca Mau dat va nguoi
P. 93

Đồng chí Tám  Khánh chặn lời  ngay:
                 - Đến giờ phút này mà các anh không thành thật.
           Tôi  nói  trước  cho  phía  các  anh  biết.  Nếu  đại  tá  các
           anh không chịu ra hàng và giao nộp vũ khí thì tôi sẽ ra
           lệnh bất ngay tức khắc.
                 Trung tá  Niệm vẫn cúi mặt,  ngồi  im lặng không
           nói.
                 Bất ngờ ngay lúc này từ phía sân bay Cà Mau có
           chiếc đầm già  L19 bay vọt lên. Đồng chí Tám Khánh
           liền chỉ tay,  nói:

                 -  Đó.  Tôi  nói  cho  các  anh  biết.  Ngài  đại  tá  của
           các  anh  ngoan  cố quá,  đã  “chuồn”  đi  rồi  đó,  bỏ  trôn
           rồi  đó!

                 Trung  tá  Niệm  hơi  tái  mặt,  vẻ  bôi  rôl,  nô't  ruồi
           đen sì bằng hột tiêu bên gò má  trái của Niệm như teo
           nhỏ lại. Một lúc sau Niệm mới mở miệng nói mấy câu
           lắp  bắp  rồi  khom  người  xuông  ký  ngay  vào  văn  bản
           đầu  hàng.  Còn  trung  tá  Thương,  mặt tái  mét đứng co
           ro  từ đầu  đến cuô"i  không nói  đưỢc  lời  nào.  Thiếu úy
           Ngọc  lăng  xăng đi  tới  đi  lui  quanh bàn  và  không đợi
           chủ  nhà  rót nước  mời khách, hắn tự cầm bình tích rót
           nước trà vào ly rồi bưng mời “phía ta” từng người một.
           Sau hết, Ngọc ân cần mời tôi một ly và còn kề tai tôi,
           nói nịnh:  “Thưa anh, nghe hòa bình em mừng còn hơn
           chết đi đi Ợc sống lại. Em còn bà  mẹ  già  cùng một vỢ
           hai con ở Mỹ Tho mà gần 3 năm chưa lần được về gặp
           mặt”...


                                                Ký ức rừng đước  91
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98