Page 29 - Học Từ Thất Bại
P. 29
Tôi yên lặng đợi đến khi ông ta bình tĩnh trở lại và sẵn
sàng lắng nghe. Tôi bình tĩnh nói: “Hãy nhìn xem những gì
anh làm với chính mình!”
Ông ấy đã sai? Đúng! Nhưng ông ấy đang có một trải
nghiệm tồi tệ và khiến cho sự thất bại còn tệ hại hơn.
Số lượng hay sự nghiêm trọng của những thất bại không
quan trọng bằng cách bạn trải nghiệm những thất bại đó.
Đúng, mọi thất bại đều đau đớn. Và chúng tác động đến
chúng ta, hiếm khi theo hướng tích cực. Sự thất bại làm
mình thay đổi, nhưng ta không được để chúng kiểm soát
chúng ta. Ta không thể để nỗi sợ hãi bị người khác xem là
ngu ngốc hay bất tài vô dụng làm chúng ta tê liệt. Ta không
thể để nỗi sợ hãi về những hậu quả tiêu cực khiến chúng ta
không dám liều lĩnh. Để cho những trải nghiệm tiêu cực
trong quá khứ làm méo mó tương lai của bạn cũng giống
như việc sống trong quan tài. Nó đóng sập nắp lại và kết liễu
cuộc đời bạn.
Có một truyện cổ Hy Lạp về một vận động viên điền kinh
chạy rất tốt, nhưng lại chỉ xếp vị trí á quân trong cuộc đua
quan trọng nhất của mình. Đám đông chúc mừng người
thắng cuộc và thậm chí dựng tượng để vinh danh người đó.
Lúc đó người ở vị trí á quân kia lại tự cho mình là kẻ thua
cuộc. Sự ghen tị gặm nhấm tâm hồn anh. Anh ta chẳng thể
nghĩ chuyện gì khác ngoài việc bị đánh bại và nỗi căm giận
anh chàng quán quân kia, người đã chiến thắng anh. Hàng
ngày mỗi khi nhìn thấy bức tượng, anh lại nhớ về cơ hội vinh
quang đã mất của mình. Anh ta quyết định sẽ phá nó.
Vào một tối muộn, anh tới chỗ bức tượng và đục vào đế
của nó để làm nó yếu dần đi. Các đêm tiếp theo anh đều