Page 2 - ĐMR NGHỀ NGHIỆP
P. 2
Nghề lao công - lặng thầm mà cao quý
Có một chị lao công kể với tôi rằng, làm nghề này lắm lúc khóc thầm không
ai hay. Bởi nghề lao công lương thấp nhưng đòi hỏi phải thức khuya, dậy sớm
và áp lực thời gian rất lớn, nguy hiểm luôn rình rập nhưng lại bị ánh mắt xem
thường của mọi người.
Làm nghề khác có thể xin nghỉ phép được chứ nghề lao công thì rất khó, bởi
rác thải chỉ cần một ngày không dọn dẹp là ngập ngụa đường phố, muốn kiếm
người thay cũng không dễ vì ai cũng có phần công việc của mình. Khi làm, phải
canh thời gian quét cho kịp xe rác tới, mà rác thì lúc nhiều lúc ít không thể kiểm
soát được.
Suốt 18 năm gắn bó với nghề thì 15 năm chị chưa biết đến giao thừa là gì. Mà
lễ hay tết thì người ta thải rác ra nhiều lắm, gấp nhiều lần ngày thường, nên
những người lao công như chị phải nhọc sức nhiều hơn. Lắm lúc thèm cái cảm
giác được tươm tất thơm tho đi chúc tết, mà khi về tới nhà chị chỉ có thể rã rời
nằm ngủ cho lại sức, lúc nhìn lại chẳng mấy chốc đã trôi qua vài ngày tết ngắn
ngủi.
Vất vả, hiểm nguy là thế, người lao công phải chịu những di chứng về sức
khỏe sau nhiều năm gắn bó với công việc này. Có người đồng nghiệp của chị bị
bệnh phổi nặng, còn nhiều người khác thì suy kiệt sức khỏe do tiếp xúc với môi
trường độc hại liên tục, vì thế họ phải nghỉ việc sớm với đồng lương bảo hiểm ít
ỏi. Họ sống phụ thuộc vào gia đình và không thể làm việc nặng được.
Ai cũng muốn hít thở không khí trong lành, thư giãn tại những nơi thoáng mát
sạch sẽ, con cái được sống ở nơi đường phố tinh tươm, gọn gàng, văn minh. Vậy,
không có những người lao công như chị liệu chúng ta có được hưởng thụ những
điều tốt đẹp như thế? Những người lao công chính là những “người hùng” thầm
lặng, âm thầm chịu nhiều thiệt thòi để đem lại hạnh phúc cho đời. Tôi tự nhủ với
lòng mình, sẽ dạy cho con tôi bài học đầu đời là hãy trân trọng, biết ơn những
người lao công và luôn nghĩ cho công việc của họ, để có thể ý thức giữ gìn môi
trường sạch đẹp.