Page 39 - Tap chi News #59
P. 39

Trước đây chúng mình đi Đà Lạt vô số lần. Nhưng   với mận Bắc, dâu tây và chuối laba. Chiều ấm lòng
 lần này lại là lần đi xa đầu tiên cùng nhau. Như một   với thịt ba chỉ và khoai nướng thơm lừng. Cô chú kể          ĐÀ LẠT NHƯ MỘT NHÀ BANK KÍ ỨC,
 thói quen, đến đoạn đèo Bảo Lộc mình luôn hạ kính   mình nghe về nhiều địa danh Đà Lạt, tâm sự về cuộc   LƯU GIỮ NHỮNG KÍ ỨC MỘT THỜI
 xe, hít hà mùi thông, mùi đất, mùi lạnh và cả mùi của   sống bình yên, và chia sẻ những dự định tương lai lui
 những kỉ niệm được lưu giữ tại mảnh đất xinh đẹp này.   về dưỡng sức, đóng cửa homestay. Tự dưng tụi mình
 Chúng mình chọn Đà Lạt vì đây là một vùng trời rất   thấy  buồn khôn xiết, chắc chắn mình sẽ mãi nhớ nơi
 khác so với nơi mình sống, không khí trong lành, ít   này. Đấy, con người Đà Lạt ấp ôm mình như thế đấy!
 nắng, ít mưa và cũng ít lo toan hơn. Sáng sớm nằm   hôn dần phai, con đường về lại trung tâm   lên gấp đôi ấy, ăn hoài không ngán. Món
 co ro lạnh, quấn lấy chiếc chăn chẳng muốn ra khỏi   Mình đắm say bầu trời hoàng hôn Đà Lạt. Chiều canh   thành phố dường như dài hơn, phần vì   mình thích nhất là bánh căn, ngồi bên bếp
 giường, buổi chiều lơ đãng ngồi ngắm mây trời, nghĩ   giờ thật kĩ, tầm 3h30 đã đèo nhau mười mấy km đi   thời tiết phần vì bụng đói cồn cào. Ngồi   lửa nhìn cô bán hàng đổ bánh, ấm thôi rồi.
 ngợi mấy điều về cảnh sắc thiên nhiên. Ấy vậy, chẳng   giành chỗ ở tiệm cà phê Hoàng hôn chiều. Ngồi đợi   cầm lái mà răng mình đánh lô tô, vội vàng   Mùi thơm bánh bốc lên đủ làm say lòng
 náo nhiệt, chẳng có nhiều phương tiện giải trí, nhưng   mấy tiếng đồng hồ từ khi nắng gắt đến lúc tắt nắng.   quấn chiếc chăn bông cho đủ ấm mới hoàn   những thực khách khó tính nhất. Món thứ
 trong lòng lại rất rộn ràng. Như thể kiếp trước tụi   Hôm ấy, Đà Lạt không phụ lòng mình vì bầu trời cực   thành được đoạn đường ấy.   hai chính là lẩu bò, nước dùng ngọt thanh,
 mình là người Đà Lạt.   đẹp. Một màu đỏ tím pha vàng cam cả một vùng trời,   thịt bò mềm nhưng chắc, khi tiếng lẩu
 mây trắng lơ lửng chầm chậm lướt qua. Nhiệt độ lúc   Mình đã nhìn thấy một Đà Lạt rất khác   sôi ục ục cũng là lúc phản ánh âm thanh
 Chúng mình ở homestay Lâm Viên, nằm ở một khu   này lạnh hơn nhưng niềm đam mê sống ảo lúc này đã   so với Đà Lạt nhộn nhịp khách du lịch   réo gọi của chính bụng mình. Trời lạnh
 phố nhỏ, im lìm và thơ mộng. Trước nhà trồng rất   chiến thắng sự khắc nghiệt của thời tiết. Tụi mình   thường ngày. Những đồi chè khoác lên   húp lẩu là niềm hạnh phúc tuyệt vời nhất.
 nhiều hoa, sân vườn phủ đầy màu sắc của cây và quả.   được   hẳn một album đủ kiểu, để   mình màu áo xanh mướt mắt, khoe vẻ đẹp   Không thể không kể đến BBQ, đến Đà
 Cô chú chủ nhà vô cùng mến khách và   dành úp Facebook nửa năm   giữa cao nguyên hùng vĩ. Chi dắt mình rảo   Lạt ăn thịt nướng là đúng sách. Tụi mình
 điềm đạm. Lúc vừa đặt chân đến, mình   trời chưa hết. Lúc hoàng   bước quanh thành phố, tìm đến những góc   đến một quán ven đồi, nướng thịt, uống
 như đứa trẻ về thăm nhà,  cô chú đón     phố mình chưa bao giờ qua, hoặc đôi lần   soju, trò chuyện vu vơ và ngắm hàng đèn
 tiếp tụi mình như đang ôm những đứa      lướt qua chưa kịp nhìn kĩ, đi thật chậm để   bên đồi thơ mộng. Bánh ngọt Đà Lạt cũng
 con xa. Ở đó rất vui, cũng rất no. Mỗi   ngắm mọi ngóc ngách, mỗi căn nhà, kiến   làm mình nhớ mãi. Hai đứa cứ cười tít mắt
 ngày đều bắt đầu với những bún bò, bún   trúc cổ nằm ẩn mình một nét mộng mơ.   suốt chuyến đi, vì tụi mình hợp nhau, bạn
 riêu, bánh canh và sữa nóng. Trưa bồi bổ   Chọn một quán cà phê địa phương, cùng   có tin không, mười năm rồi nhưng mình
                                          ngồi lại với nhau nghe Hà Anh Tuấn hát   và nó chưa hề một lần cãi nhau hay giận
                                          khúc nhạc tình. Sau đó đến thăm chợ Đà   dỗi đấy.
                                          Lạt, qua từng hàng quán, lượn lờ mấy vòng
                                          quanh chợ cho đỡ lạnh, chọn chỗ cao nhất   Đà Lạt vẫn luôn ấp ôm tâm hồn mình như
                                          để ngồi trên bậc thang uống đậu nành, ăn   thế, nó như thước phim lưu lại những kỉ
                                          bánh tiêu, bánh tráng nướng và ngắm dòng   niệm rất đẹp về những người yêu quý của
                                          người lướt qua khu Hòa Bình về đêm. Đà   mình. Mình từng nghe nói "Đà Lạt như
                                          Lạt  như  tình  bạn  của  mình  với  Chi  vậy,   một nhà Băng kí ức, lưu giữ những kí ức
                                          thật đẹp, nhẹ nhàng, và gắn bó dài lâu.   một thời của dân thành thị. Chẳng cần biết
                                                                           thời gian qua bao lâu, chỉ cần quay lại Đà
                                          Đồ ăn Đà Lạt rất hợp với vị của mình, Chi   Lạt từng thước phim sẽ tái hiện sống động
                                          thấy hơi nhạt. Mình với nó ăn đủ các đặc   và rõ nét như vừa mới hôm qua".
                                          sản ở đây. Lúc du lịch bụng mình như to



 ĐI VÀ CẢM NHẬN
 38                                                                                                           39
   34   35   36   37   38   39   40