Page 47 - Ký sự code dạo
P. 47
LẬP TRÌNH VIÊN ĐÂU PHẢI CHỈ BIẾT CODE
Tổng kết lại, cuộc đời tu kiếm của Độc Cô Cầu Bại bao gồm ba giai đoạn:
• Lúc trai trẻ, lòng đầy nhiệt huyết mà thiếu sự chín chắn thì sử
dụng tử vi kiếm là thanh bảo kiếm sắc, nhẹ và linh hoạt.
• Khi đạt độ chín của suy nghĩ và sức lực, sử dụng thanh kiếm sắt
nặng nề mà không sắc bén.
• Khi bắt đầu về già, suy nghĩ và kiếm thuật đạt trình độ cao, vũ
khí chỉ còn là thanh kiếm gỗ và đạt mức thượng thừa thì không
kiếm mà thắng đối thủ, bất cứ thứ gì cũng là kiếm.
Ta tự thấy hầu như lập trình viên nào cũng sẽ phải trải qua ba giai đoạn
này trên con đường “cầu đạo”. Kẻ nào ngộ tính cao thì chỉ cần làm việc
một hai năm đã đạt tới cảnh giới cuối. Kẻ nào đầu óc u mê lạc lối thì cả
đời vẫn cứ ở giai đoạn hai mà thôi.
Giai đoạn trẻ trâu đầy nhiệt huyết (Code không comment hoặc
comment lung tung)
Kẻ nào sơ nhập giang hồ đều trải qua giai đoạn này. Đây là khi ta còn
ngồi trên ghế nhà trường hoặc vừa mới đi làm. Code chạy được là
mừng, đôi khi code cho xong là nộp, chả cần comment.
Nhiều khi ta cũng nghe lời các sư phụ, thêm comment vào code. Đống
comment này nhiều nhưng khá vô dụng, đọc rất buồn cười, như thể
mấy kẻ mới học võ công mà bày trò múa máy bắt chước các chiêu thức
cao siêu trong võ học.
//Chia đôi toàn bộ các phần tử của mảng đưa vào
public int[] half(int[] y){
//Tạo một array mới chứa kết quả
int[] x;
//Duyệt các phần tử của mảng y
for (int i = 0; i < y.length ; i++)
{
x[i] = y[i]/2; //Gán trá trị vào array chứa kết quả
};
return x; //Trả kết quả ra
}
Ta thấy đoạn code trên tuy comment khá đầy đủ nhưng chẳng có ý
nghĩa mấy, thời gian viết comment còn nhiều hơn viết code. Một số
coder thường dùng trò: Thêm comment để biết ngày giờ sửa code,
45