Page 190 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 190
có nhiều chuyện vui hơn. Hàng ngày, đi học về, hai đứa
tranh nhau kể cho mẹ nghe. Cây sứ gần như bị quên
lửng. Nó chỉ còn được hai chị em nhớ tới lúc cầm chổi
quét sân. Mùa hoa đến, góc sân lớp lớp hoa sứ rụng, quét
hoài cũng chán, có hôm còn phát... bực mình. Nhưng,
cây sứ như chẳng hay biết. Những bông hoa trắng vẫn
rơi, vẫn rụng khi không níu nổi thân cành nữa.
Có một buổi sáng, thật lạ lùng, Quỳnh An, Quỳnh
Chi dậy quét sân như lệ thường. Đang mùa hoa sứ mà
chẳng thấy bông hoa nào rụng. Quỳnh An phát hiện
điều này trước:
- Lạ nhỉ! Hay là mẹ đã dậy sớm, quét sân rồi?
Bé Quỳnh Chi ngơ ngác nhìn quanh. Ồ, thì ra những
bông sứ rụng trong đêm đã được ai gom vào tờ báo
cũ ở góc sân đằng kia. Từ trong nhà, nội khập khiễng
bước ra:
- Nội gom làm thuốc đó! Sợ hai đứa quét mất, nội
dậy sớm gom trước.
- Hoa sứ làm thuốc gì hả nội? - Quỳnh An ngạc nhiên.
Nội thủng thẳng:
- Nhiều người mách, hoa sứ phơi khô, nấu nước uống,
trị huyết áp cao tốt lắm. Nội làm thử. Chẳng may sáng
nay dậy nhặt hoa, lỡ một bước, trẹo cả chân đây!
Nhìn cái chân tập tễnh của nội, Quỳnh Chi buột
miệng:
- Khổ thân nội, sao không để hai đứa con nhặt cho?
189