Page 81 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 81

thầm ao ước Sài Gòn bỗng trở lạnh chừng một tuần lễ,
           chỉ một tuần lễ thôi, để tôi có dịp được mặc lại những
           chiếc áo rét nhiều màu sắc, để cho dân Sài Gòn thấy là
           con gái Hà Nội cũng có “gu” lắm chứ! Trong này nắng

           chang chang, con gái phải chịu thiệt thòi không được
           chưng diện hết những trang phục đẹp tuyệt vời, nhất là
           những trang phục dành riêng cho mùa lạnh. Ôi chao, tôi
           nhớ quá những ngày chớm đông Hà Nội. Bầu trời thì
           mù xám đầy hơi nước nhưng dưới đường phố lại sáng
           bừng lên với trăm nghìn màu sắc rực rỡ của áo quần,
           những khuôn mặt hồng tươi không cần son phấn của
           các cô gái mới lớn. Nghĩ đến nước da hồng tươi, trước
           tiên chính là tôi nghĩ đến Phương, con bạn thân nhất

           của tôi. Tôi chưa thấy ai có nước da đẹp như nó. Trắng
           hồng, mịn màng, môi đỏ chon chót và hàm răng hạt
           lựu đều tăm tắp.
             Tôi rướn mình, vươn tay lấy lá thư trên mặt bàn. Lá
           thư Phương gửi, tôi mới nhận được chiều qua:

             “Hiền ơi, lại sắp đến kỷ niệm ngày sinh của mày rồi. Tao nhớ mày
           quá Hiền ạ, nhớ đến phát khóc lên ấy. Mày đi, tao cô độc vô cùng. Chẳng
           còn ai mà rủ cùng thả xe lòng vòng qua các con đường đẹp nhất của
           Hà Nội. Hôm vừa rồi có việc phải lên Quảng Bá, cảnh vật bên đường

           đẹp đến nao lòng, tao nhớ đến mày và thầm ao ước giá có mày ở bên
           thì thế nào hai đứa cũng lăn toài trên cỏ mà la hét, mà cười đùa như
           hai con điên... Những người yêu Hà Nội như mày đáng lẽ không bao
           giờ nên xa Hà Nội...”.
             Trời ơi! Tôi không đủ can đảm để đọc tiếp thư của

           nó nữa. Đọc tiếp, tôi buồn đến khóc mất. Tôi biết thiên

                                     80
   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86