Page 88 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 88

Tôi lắc đầu, thú nhận sự vô tình của mình. Hường
          cười khe khẽ:
            - Bồ bảo: Bồ rất nhớ những buổi tối thanh vắng, cùng

          với một bạn nhỏ, bồ thường thả bộ dọc theo con đường
          Nguyễn Du, đoạn ngay bờ hồ gì đó...
            - Hồ Thuyền Quang – Tôi nhắc khẽ.
            - Bồ nói bồ có cảm giác như đang đi giữa dải ngân hà
          vì hai bên đường là hai hàng cây sữa cổ thụ, tầng tầng
          lớp lớp, từ thấp lên cao cơ man là những cụm hoa sữa

          xúm xít ken dày, màu trắng của chúng sáng lên trong
          bóng đêm như những chòm sao... Bồ còn nói bồ thích
          nhất là vào lúc tối được một lúc lâu, khi hoa sữa mới
          hé nở, tỏa hương dịu nhẹ. Càng về đêm, hoa sữa càng
          nồng, không thú vị như lúc trước nữa. Nhiều người cứ
          ca ngợi hoa sữa chung chung, tôi thấy không đúng. Hoa
          sữa gây ấn tượng đẹp nhất lúc mới hé nở. Tôi tâm đắc
          với nhận xét ấy của bồ ngay từ hôm gặp nhau lần đầu...
            Tôi thầm cảm ơn Hường và tự trách mình: “Vậy mà

          đã có lúc mình và không ít người nghĩ chỉ có người Hà
          Nội mới tinh tế, sâu sắc. Cái con Hường này, cứ tưởng
          như lúc nào cũng ầm ĩ, sôi sùng sục, ngờ đâu ẩn bên
          trong nó là cả một thế giới đầy bí ẩn...”.
            - Nghĩ ngợi gì mà mặt nghệt ra thế?- Giọng con
          Hường lại toang toác, đưa tôi trở về với thực tại.

            - Kể tiếp đi! Thế cây hoa sữa giữa Sài Gòn này, bạn
          thấy ở đâu?
            - Góc góc đường Xô Viết Nghệ Tĩnh cắt Nam Kỳ Khởi
          Nghĩa! Bọn này mới phát hiện ra chừng một tuần nay


                                     87
   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93