Page 13 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 13
Nó không nghe thấy gì, không một âm thanh. Nhưng vài phút sau – và
dường như chúng rất dài – một cánh cửa xép nằm trên cánh cổng to lớn
xoay trên bản lề, rồi một người đàn bà mặt nặng như chì ló ra nhìn nó và
hỏi nó muốn gì. Đầu và đôi vai bà ta quấn trong một tấm khăn choàng, và,
với sự kinh ngạc của Dick, bà ta chỉ cao chừng một mét tám.
Theo tấm gương của Jack, Dick bảo bà ta rằng nó lạc đường – vì thật sự
nó lạc đường, dù nó đã tìm ra con đường của Jack! Nó nói rằng nó mệt đừ
và đói, và sợ sẽ chết vì giá lạnh. Nó cầu khẩn người đàn bà cho nó chút
nước uống và chút bánh mì, và có lẽ cho phép nó sưởi ấm chỉ vài phút thôi
bên bếp lửa của bà ta. “Nếu không, thưa bà, điều duy nhất tôi có thể làm là
nằm gục xuống chân tường ở đây và có thể sẽ chết. Tôi không đi thêm
được nữa”. Nó nói.
Không có chút dấu hiệu nhỏ nhất nào của sự thay đổi trên gương mặt dài
xương xẩu của người đàn bà. Bà ta chỉ tiếp tục nhìn chằm chằm vào nó.
Rồi bà ta hỏi tên nó. Dick cho bà ta biết tên của nó, và lúc này đôi mắt bà ta
quắc lên như thể bà ta đã mong đợi điều này.
“Bước ra phía có ánh trăng một chút”, bà ta bảo nó, “để ta có thể nhìn
thấy mặt cậu. Thế cậu là Dick phải không?” bà ta lặp lại theo nó. “Dick! Và
cậu đến xin ăn hử? Ta từng nghe câu chuyện này trước đây. Và cầu Chúa, ta
có nên nói rằng cậu không đến từ cùng một nơi, dù đó là đâu, với cái tên
Jack lưu manh, người đã đến đây cách nay rất nhiều, rất nhiều năm với
cùng câu chuyện mà cậu vừa nói với ta, rồi bỏ trốn đi, đầu tiên với túi tiền
của ông cố ta, rồi với con gà mái của ông, và cuối cùng với cây đàn hạc của
ông? Làm sao ta biết được? Sao chứ! – từ những gì ta từng nghe – với ta,
trông cậu giống hệt gã đó như hai giọt nước!”
Dick nhìn lên mặt bà ta đầy thắc mắc. Gã khổng lồ của Jack, nó nghĩ,
không thể quá xa xưa như câu chuyện đã được lưu truyền nếu người đàn bà
này chỉ là cháu đời thứ ba của ông ta. Bản thân nó có thể đoán rằng ít nhất
phải có hàng tá đời rồi. Đó là một bí mật.
https://thuviensach.vn