Page 59 - Kỉ yếu 30 năm CHT
P. 59
cũng hết sức khó nhọc. Với ý chí như văn hào Lỗ Tấn đã có lần nói: “Kỳ thực trên mặt đất vốn làm gì có
đường, người ta đi mãi thì thành đường thôi”. Mong các đồng chí hãy vươn lên hơn nữa để xứng đáng với
danh tiếng bấy lâu của mình, để vượt qua những thử thách không nhỏ đang ở trước mặt chúng ta, xứng
đáng với niềm tin cậy của nhân dân Hà Tĩnh và bao thế hệ học trò đang mơ ước được đến học với chúng ta.
Kính thưa các vị đại biểu, các vị khách quý, các bạn đồng nghiệp và các em học sinh thân yêu!
Rất phấn khởi với kết quả bước đầu, nhưng không dấu diếm thầy trò chúng tôi rất lo lắng trước nhiệm vụ
chính trị vẻ vang nhưng cũng rất nặng nề đối với một trường Năng khiếu tỉnh.
Nhiệm vụ chính trị ấy đã được ghi rõ trong quyết định thành lập trường của UBND Tỉnh: “Phát hiện và
bồi dưỡng học sinh có năng khiếu của con em nhân dân trên địa bàn Tỉnh, nhằm bồi dưỡng nhân tài tương
lai cho đất nước và quê hương”. Chỉ một dòng ngắn ngủi, mà biết bao ý nghĩa sâu xa, đầy trọng trách lớn lao,
chứa đựng trong đó. Thực chất đây là sự cụ thể hoá “Chiến lược con người” của Đảng đã được trình bày ở
báo cáo chính trị tại Đại hội 7 của Đảng Cộng sản Việt Nam: “Đẩy mạnh hơn nữa sự nghiệp giáo dục đào
tạo, khoa học và công nghệ, coi đó là quốc sách hàng đầu để phát huy nhân tố con người, động lực trực tiếp
của sự phát triển... Chú ý phát hiện, bồi dưỡng và trọng dụng nhân tài”.
Lo lắng, trăn trở, dám nhìn thẳng vào sự thật, những khó khăn đã, đang và sẽ xuất hiện, nhưng toàn thể
cán bộ giáo viên và học sinh trường Phổ thông trung học Năng khiếu phấn khởi tin tưởng vào tương lai
tươi sáng của trường. Niềm tin ấy có cơ sở khoa học chứ không phải không tưởng hoặc duy ý chí. Đó là
Nghị quyết 7 của Đảng Cộng sản Việt Nam về chiến lược phát triển giáo dục và đào tạo, là Nghị quyết 24
của Thường vụ Tỉnh uỷ, Nghị quyết 07 của Hội đồng nhân dân Tỉnh, là truyền thống hiếu học của đất “Sông
la - Hồng Lĩnh” nghìn năm văn vật, có nhiều bậc anh tài. Là sức trẻ của một trường Phổ thông trung học
năng khiếu đã có những bài học thành công và thất bại, của các trường đàn anh trong cả nước. Là độ chín
và sung sức của một tập thể giáo viên giỏi mà tuổi trung bình đang độ 40 xuân.
Thầy Nguyễn Đăng Ái đọc diễn văn Lễ khai giảng năm học đầu tiên (1991 - 1992)
57
57