Page 5 - KY_UC_NGAY_AY
P. 5
Tản mạn Ký ức ngày ấy
Nhà tôi có cặp gà rừng
Đêm khuya nó gáy tưng bừng cô nghe ”
“Chiều chiều ra đứng ngỏ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều”
“Chim bay về núi tối rồi
Chị còn gánh gạo mà ngồi đong ang”
“Mẹ ơi đừng đánh con đau,
Để con bắt ốc, hái rau mẹ nhờ.
Bắt ốc ốc nhảy lên bờ
Hái rau rau héo, mẹ nhờ chi con?”
Tôi sinh ra ở Quảng Nam trong một gia đình nông dân nghèo-làm thuê không có
đất ruộng. Anh chị đã có vợ có chồng, người ở Đà Nẵng kẻ ở Tam Kỳ, cha làm
công ở một cơ sở in ấn dưới Hội An, mẹ cả ngày “bán mặt cho đất, bán lưng cho
trời” trên đồng, trưa chiều mới về tới nhà. Nhà tôi cách bờ sông Thu Bồn khoảng
chừng 300 m vậy mà tôi không dám tắm sông, vì không biết bơi nên chỉ tắm
giếng; tôi cứ ru rú trông nom nhà một mình chưa hề thưởng thức được cái cực
khổ nhưng thích thú của cậu bé chăn trâu; đã lên 6 tuổi thế mà tôi chưa được đến
lớp…
“Ai bảo chăn trâu là khổ
Chăn trâu sướng lắm chứ
Ngồi mình trâu, phất ngọn cờ lau
Và miệng hát nghêu ngao…”
“Đất Quảng Nam chưa mưa đà thấm
Rượu hồng đào chưa nhấm đã say
Bạn về đừng ngủ gác tay
Nơi mô nghĩa nặng, ân đầy thì theo”
Trần Tống-CHS Bồ Đề Đà Nẵng Trang 3