Page 116 - NOI SAN 2021
P. 116
116 Nội san Bình An Thiện Hảo - Số 27 SỨC SỐNG TRONG CÔ TỊCH 117
thời gian đón chào những ngày đầu năm mới bên gia đình, ngồi lại với
nhau không phải để cười nhưng hãy cùng khóc với nhau.
Rồi một ngày nào đó, thời gian cũng sẽ đẩy phận đời bước sang
Một năm là một cuộc đời thu nhỏ giai đoạn mới. Nghĩa là ta phải vẫy tay chào tạm biệt những ngày tết
sum vầy bên gia đình để đón chào một chuỗi những tháng ngày đi tìm
Giuse Đinh Ngọc Sơn
tương lai, sự nghiệp. Dù muốn dù không, đó vẫn luôn là một quy luật
tất yếu. Đã qua rồi những ngày xuân êm đềm bên cha mẹ. Đã qua rồi cái
Nếu cuộc sống là hữu hạn thì có thể ví một năm cũng như khoảng giây phút bánh chưng xanh bên dưa hấu đỏ. Giây phút lưu luyến vẫn
thời gian thu nhỏ của một đời người. Nghiêm túc để nhìn lại 12 tháng đọng lại, nhưng buộc ta phải mạnh mẽ dẫm chân lên mà đi. Có bước đi,
vừa qua, chắc hẳn ai đó sẽ nhận ra rằng chính họ đã bước qua đầy đủ ta mới nhận ra những tháng ngày phía trước thật ý nghĩa và đó mới
cảm xúc buồn, vui, cô đơn, hạnh phúc… và đi sâu vào những giai điệu thực sự là cuộc sống. Chính ta phải theo đuổi khát vọng của bản thân
đó, con người cứng rắn hơn trong giây phút hiện tại. Ba tháng để khởi chứ không phải một ai khác. Chính ta phải nếm trải và đón nhận những
đầu, sáu tháng là cuộc sống, và ba tháng còn lại an phận trong hoài hệ quả do lý tưởng mà ta đặt ra chứ không phải một ai khác.
niệm. Những ngày đầu năm mới, người ta thường cầu chúc nhau một
Những bước khởi đầu cho cánh hoa xuân phận đời còn e ấp bao năm bình an trong ân sủng của Thiên Chúa. Người được Chúa chúc
khát vọng, con người thường cất lên tiếng khóc để chào nó. Một em bé lành không có nghĩa là họ được an phận tư bề, hay trong quãng thời
sinh ra từ lòng mẹ, đầu tiên phải học cách khóc, và khóc thét lên giữa gian sáu tháng cuộc đời chẳng hề bị va vấp. Ta nên dặn với lòng rằng:
bao nụ cười hạnh phúc của người thân trong gia đình. Cớ sự thường, “một chút gian truân tạm thời trong hiện tại sẽ mang lại cho chúng ta
người ta nói tiếng khóc vẫn là âm vang vọng lên khi con người quá cả một khối vinh quang vô tận tuyện vời.” (2Cr 4,17). Nếu chọn lựa lý
đau khổ, quá bi đát hay rơi vào tuyệt vọng. Nhưng chẳng ai có thể phủ tưởng cho cuộc đời là làm đẹp lòng Thiên Chúa, ta cứ bước đi. Nếu đi
nhận rằng tiếng khóc trong những ngày đầu xuân hẳn phải vượt xa được đến giây phút cuối cùng, ta sẽ nhận ra chính Ngài đã chuẩn bị cho
hơn những ý nghĩa có sẵn đó. Khi nụ cười không thể hiện hết giai thoại đôi chân này một sức mạnh phi thường để đi vào một mùa xuân vĩnh
hạnh phúc, người ta khóc. Khi một người muốn dành trọn tất cả tâm cửu trên quê trời.
tư tình cảm cho người mình thương mến trong rất nhiều năm xa cách,
người ta cũng chọn cách khóc. Giọt nước mắt hạnh phúc có giá trị hơn
nụ cười rất nhiều lần. Cũng vậy, những ngày tết xum vầy, chúng ta có