Page 92 - NOI SAN 2021
P. 92

92    Nội san Bình An Thiện Hảo - Số 27                                                                                          SỨC SỐNG TRONG CÔ TỊCH  93
        chính bản thân tôi: tránh càng xa càng tốt những vật chất tầm thường,               con tim, một cái nhìn đơn sơ hướng về Trời, một tiếng kêu tri ân và yêu
        những tự cao tự đại, để mà đi tới nơi đó, trọng tâm của vấn đề, những               mến giữa cơn thử thách cũng như lúc tràn đầy niềm vui”.
        quyết định và vật lộn thực sự giữa sống và chết. Sự siêu nghiệm hẳn sẽ                    Quả thật, thân phận con người là hữu hạn. Cho dù thế giới có

        được tìm thấy ở đó”.                                                                hiện đại đi chăng nữa thì sự chết cũng sẽ một lần viếng thăm với từng
              Không chỉ riêng Paul Kalanithi, ta còn nhận thấy nơi cậu bé Os-               người. Điều đó không có nghĩa là ta buông xuôi theo dòng đời, sống lối
        car, khi nhận ra em đang bắt đầu chết bởi căn bệnh ung thư, thì chính               sống thụ động kiểu “bèo dạt mây trôi” hay “chờ sung rụng” được. Cái

        em đã nhận dám chấp nhận, dám đối diện để nhận ra được ý nghĩa của                  chết là một cuộc hành trình cho tất cả mọi người, nhưng ta phải vượt
        cuộc đời này mang lại. Nói khác đi, Oscar đã không thể hiện các hành                qua một cách kiên quyết- một cuộc hành trình từ hư hoại đến bất hoại,
        động của em như một bản năng, nhưng em đã dám bản lĩnh để đối diện                  từ sự chết đến bất tử, từ bất an đến bình an. Ta luôn luôn phải nhớ rằng
        với cuộc đời.                                                                       “chỉ có Chúa mới có quyền đánh thức tôi” để rồi ta biết hy vọng, tin
              Như thế, khi đối diện với cái chết, cái chết sẽ làm cho con người             tưởng và phó thác nơi Thiên Chúa. Như Đức Hồng Y Fulton Sheen đã

        được tỉnh thức để tìm thấy ý nghĩa cho việc mình hiện hữu trong cõi                 từng nói: “phải yêu sự sống như uống rượu và chấp nhận sự chết như
        đời này. Khi đối diện với cái chết chắc chắn con người sẽ không mang                uống nước”, nên ta đừng để hai chữ “sự chết” làm ta hoảng hốt, nhưng
        theo được một điều gì cả. Ý thức như thế để ta thấy rằng mình cần loại              hãy để những lợi ích của một cuộc hành trình tốt đẹp làm ta chan chứa

        bỏ lối sống bám víu, hay thái độ chần chừ, hờ hững với cuộc sống này;               niềm vui. Hành trình này sẽ kết thúc khi ta được an nghỉ trong Chúa.
        thay vào đó, ta nhận ra những giá trị siêu nghiệm và rồi nỗ lực phấn
        đấu, để khẳng định chính mình với tự do và trách nhiệm trong cuộc
        sống này.
              Con người là một hữu thể lữ hành và phải bước đi trên những

        chặng  đường đầy khó khăn. Giống như dân Israel xưa, họ trải qua
        những cuộc hành trình dài trong sa mạc với bao nhiêu khó khăn và thử
        thách, nhưng họ tin tưởng vào lời hứa của Thiên Chúa là sẽ đến một

        vùng đất mới, nơi đó tràn đầy sữa và mật. Cuộc sống con người ngày
        nay cũng vậy, mặc dù trải qua những khó khăn, thử thách và thậm chí
        là cái chết, nhưng những điều đó không phải là ngõ cụt, không là bế
        tắc, cũng chẳng phải là vô nghĩa với ta. Cuộc sống con người không chỉ
        dừng lại ở thế gian này, nhưng cuộc sống đích thực, đích đến sau cùng

        của con người là Thiên Quốc. Kinh nghiệm này ta cũng sẽ bắt gặp nơi
        thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu. Chị viết như sau: “một sự bột phát của
   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97