Page 128 - LSDB xa Xuan Thuong
P. 128
Ngoài việc làm ruộng, xã còn tiếp tục mở rộng và đẩy mạnh
các ngành nghề truyền thống như nghề trồng dâu nuôi tằm
dệt lụa được phục hồi, nghề làm thuyền, làm gạch, thợ nề,
thợ mộc được mở rộng. Xã còn tổ chức các tổ lên rừng khai
thác gỗ về làm trường học hoặc bán cho dân xây dựng nhà ở.
Về công tác giáo dục, xã vẫn dùng 4 ngôi đình ở 4 thôn,
2 dải vũ ở đình Cả, 2 hành lang ở chùa làm lớp học cho các
em học sinh. Đến năm 1957, số học sinh của xã có khoảng
350 em với 9 lớp (từ lớp 1 - 4). Các em học sinh lớp 5 (lớp đầu
cấp II) phải sang học ở Trường Cấp II Xuân Trường (khu vực
Trường Cấp III Hành Thiện hiện nay). Đội ngũ giáo viên
phổ thông có 2 chế độ: giáo viên quốc lập do Nhà nước điều
động bổ nhiệm và trả lương và giáo viên dân lập do Nhân
dân đóng góp trả công mỗi tháng 5 thùng thóc. Phong trào
Bình dân học vụ vẫn được đẩy mạnh trong Nhân dân. Đến
năm 1957, xã có 80% số người được công nhận thoát nạn mù
chữ. Đây là tỷ lệ khá cao so với các xã trong huyện. Cuối năm
1957, cán bộ và Nhân dân xã Xuân Thượng được Ủy ban
hành chính tỉnh Nam Định tặng Bằng khen về thành tích
xuất sắc trong công tác giáo dục.
Trong công tác chăm sóc sức khỏe nhân dân, Ủy ban hành
chính xã cử các ông Phạm Văn Phúc, Phạm Văn Nghĩa và bà
Phạm Thị Thâu lần lượt phụ trách công tác y tế xã, các ông,
bà đều được cử đi học các lớp đào tạo cơ bản. Khi Nhân dân
ốm đau, y tế đến tận nhà khám và chữa bệnh đồng thời còn
tuyên truyền, hướng dẫn nếp sống vệ sinh phòng bệnh. Từ
cuối năm 1956, khi bà Vũ Thị Tươi đi học lớp sản về xã, xã
Xuân Thượng đã có người đỡ đẻ chuyên nghiệp. Nhìn chung
công tác chăm sóc sức khỏe nhân dân đã có bước phát triển
mới, Nhân dân phấn khởi, yên tâm sản xuất, có điều kiện để
chăm lo đời sống và sức khỏe cho bản thân và gia đình.
127

