Page 424 - LSDB xa Xuan Ninh
P. 424
Mặc dù bị thương nhưng đồng chí Phạm Văn Lãng vẫn
bình tĩnh chỉ huy chuyển thương binh, lui quân an toàn. Đại
bộ phận đơn vị hành quân về căn cứ, còn thương binh được
Nhân dân các xã Hòa Cường, Hòa Phụng (Hòa Vang) nhận
nuôi dưỡng. Sau đó, bà con lần lượt hợp pháp chuyển các
đồng chí về bệnh xá tỉnh điều trị.
Với những thành tích trên, Thiếu úy Phạm Văn Lãng được
đơn vị đề nghị Ủy ban Trung ương Mặt trận Dân tộc Giải
phóng Trung Trung Bộ tặng thưởng Huân chương Chiến
công Giải phóng hạng Nhì.
Sau khi điều trị lành vết thương, thực hiện quyết định
của Thành ủy Đà Nẵng, Phạm Văn Lãng đổi tên thành Thế,
vào sống hợp pháp ở nội thành trong vai người làm thuê tại
lò bún nhà ông Nguyễn Tùng và bà Thân Thị Mười (số 22 Lê
Đình Dương - tức nhà số K56/2 Lê Đình Dương hiện nay), là
một cơ sở nội tuyến. Mọi người xem đồng chí là thành viên
trong gia đình. Mẹ Mười thường gọi đồng chí là chú Chín.
Khi nhận nhiệm vụ tiêu diệt địch tại Khách sạn Mụ Mai
(đường Hoàng Văn Thụ), đồng chí Thế đi lại thất thường để
nghiên cứu hoạt động của chúng, mẹ kín đáo theo dõi, chăm
sóc anh từng miếng ăn, giấc ngủ. Qua điều tra, nghiên cứu
kỹ lưỡng, đồng chí Thế đề xuất phương án bí mật tập kích
diệt địch và được Thường vụ Thành ủy Đà Nẵng thông qua
với sự nhất trí cao.
Đêm 19/8/1966, nhờ sự giúp đỡ của 3 thanh niên cơ sở hợp
pháp, đồng chí Thế tiếp cận được khách sạn. Cửa đóng chặt,
bên trong sĩ quan Mỹ, ngụy tập trung đông đúc. Chớp thời
cơ, đồng chí đạp tung cánh cửa, ném liên tục những gói thuốc
nổ mạnh vào trung tâm khách sạn, địch hoảng loạn co cụm.
424

