Page 122 - LSDB huyen Xuan Truong
P. 122
từ dốc Trung Linh vào thẳng nhà thờ Phú Nhai. Nhân dân đã đặt
con đường ấy tên là “Đường ức” để mãi mãi ghi nhớ về tội ác và
việc làm dã man đó của chúng.
Về kinh tế, chúng xóa bỏ những thành quả do cách mạng mang lại
cho Nhân dân, lấy lại ruộng đất của các đoàn thể và ruộng công điền
cách mạng đã chia cho phụ nữ, bắt nông dân phải hoàn trả lại địa tô
cho địa chủ mà trước đây chính quyền cách mạng đã cắt giảm; tăng
cường vơ vét thuế, phá hoại đồng bạc Việt Nam, cho lính dõng phá
phách, cướp bóc những kho lương thực, kho dự trữ muối của ta...
Về chính trị, chúng tổ chức các đảng phái, các tổ chức phản
động lôi kéo công chức, trí thức vào các tổ chức làm tay sai cho
chúng. Ngay từ khi quân Pháp chưa chiếm đóng, tổ chức “Tự
vệ Công giáo” đã được bọn phản động đội lốt dựng lên. Tháng
4/1950, tổ chức này được đổi tên thành Ban Quân chính và lôi kéo
các thành phần khác tham gia. Chúng cho thành lập Đảng “Đại
Việt” - một tổ chức phản động, gồm những tên nắm các chức vụ
trọng yếu trong ngụy quyền và phát triển các tổ chức phản động
khác như “Thanh niên bảo quốc đoàn”, “Phụ nữ bảo quốc đoàn”,
rồi sử dụng họ vào các hoạt động mị dân, tổ chức các đợt cứu tế
giả nhân, giả nghĩa, phục vụ cho mưu đồ của chúng .
(1)
Về quân sự, chúng thiết lập hệ thống đồn bốt dày đặc trong toàn
tỉnh Bùi Chu, với 92 đồn bốt, do 16 sĩ quan Pháp chỉ huy. Chúng
thành lập Tiểu đoàn “Tự lực II”, gồm 500 lính, do tên Lê Tùng
(1) Vì quyền lợi, giữa các đảng phái phản động với nhau cũng nảy sinh một
số mâu thuẫn. Bọn “Việt Nam Quốc dân Đảng” âm mưu gạt bọn “Đại Việt”,
lập “Hội tương tế”, “Việt Nam Phật giáo” do tên Thái Khang cầm đầu, đóng
ở Hành Thiện. Chúng đấu tranh với nhau để tranh giành ảnh hưởng với
Đảng “Dân chúng liên hiệp”. Đảng “Dân chúng liên hiệp” là tổ chức thân
Mỹ, do tên Lê Thành Nhân cầm đầu. Do thân Mỹ nên chúng mâu thuẫn
với Đảng “Đại Việt”. Chúng thành lập lực lượng vũ trang riêng, lấy tên là
“Lực lượng dân vệ”. Đầu năm 1951, thế và lực của Đảng “Dân chúng liên
hiệp” giảm sút nên chúng đề nghị sáp nhập với chính quyền Bắc Việt do
Đại Việt nắm. Để chĩa mũi nhọn đối phó với cuộc kháng chiến của ta, Pháp
và bọn ngụy quyền đã thỏa mãn một phần yêu cầu của bọn “Dân chúng liên
hiệp”, cho Bùi Chu tách khỏi Nam Định, nhưng không còn tự trị. Từ tháng
5/1951, “Tỉnh Công giáo Bùi Chu tự trị” đổi thành “Công giáo Bùi Chu”.
Sau thất bại, bọn “Dân chúng liên hiệp” rút vào hoạt động bí mật.
121

