Page 136 - LSDB huyen Xuan Truong
        P. 136
     gặp nhiều khó khăn, các cơ sở kháng chiến đều bị ảnh hưởng,
            ngụy quyền ngóc đầu dậy chống phá cách mạng.
               Sau Đại hội toàn quốc lần thứ II của Đảng (02/1951), Liên khu
            III mở Hội nghị cán bộ, đề ra chủ trương “Phát động chiến tranh
            du kích đến cao độ, mở thêm những khu du kích trong lòng địch”.
            Quán triệt và vận dụng những nghị quyết của Trung ương và của
            Liên khu ủy, Hội nghị đại biểu Đảng bộ tỉnh (được triệu tập tại
            một địa điểm thuộc tỉnh Thanh Hóa) từ ngày 20/3 - 03/4/1951 đề
            ra nhiệm vụ chung trong năm 1951 là “Quyết tâm vượt qua mọi
            khó khăn, xây dựng cơ sở mọi mặt, thực hiện góp công, góp của
            để đánh thắng”.
               Thực hiện sự chỉ đạo của Tỉnh ủy, Huyện ủy đã kiểm điểm
            những sai sót và đề ra một số biện pháp cụ thể với phương châm
            “địch đuổi ta ra, ta lộn vào sau lưng địch”, cán bộ, đảng viên ngày
            tránh  xuống  hầm  bí  mật  ở  gò  hoang,  miếu  hoang,  đêm  lại  về
            bám đất, bám dân, khôi phục cơ sở, giữ vững và phát triển phong
            trào. Công tác phòng gian, bảo mật được đẩy mạnh, các xã đều
            có phong trào “Ngũ gia liên bảo”, mọi người thực hiện tốt “Tháng
            phòng gian”. Các chi bộ đã tuyên truyền cho Nhân dân hiểu rõ về
            những âm mưu của địch, đẩy mạnh việc thuyết phục bọn tề và
            do thám. Phong trào “Mùa đông binh sĩ” vẫn được Nhân dân các
            xã duy trì, hàng trăm bộ quần áo được bí mật gửi ra vùng tự do.
               Triển khai nội dung chỉ đạo của Huyện ủy, toàn huyện phát
            động phong trào xây dựng cơ sở kháng chiến về mọi mặt, củng cố
            chính quyền, tăng cường thêm đội ngũ cán bộ. Đại đội độc lập và
            du kích các xã xây dựng kế hoạch phối hợp tác chiến giữa bộ đội
            tập trung với dân quân, du kích. Việc phối hợp đấu tranh quân
            sự và đấu tranh chính trị của quần chúng đã diễn ra ở nhiều
            nơi. Công tác tôn giáo luôn được quan tâm chỉ đạo, phát động
            thành phong trào lương - giáo đoàn kết, các hiềm khích cá nhân
            do bọn phản động gây nên được gạt bỏ. Để tập hợp giáo dân vào
            các tổ chức yêu nước, các cơ sở đã tích cực vận động đồng bào
            giáo dân tham gia các đoàn thể, đóng góp cho kháng chiến. Cuối
            năm 1951, đã có hàng nghìn hội viên Nông dân Cứu quốc, đoàn
            viên Thanh niên Cứu quốc, hội viên Phụ nữ Cứu quốc và một số
                                                                             135





