Page 104 - LSDB xa Xuan Thanh
P. 104

bảo vệ an toàn, không để rơi vào tay quân địch. Nhiều lúc đói
           ăn, thiếu ngủ, nhưng anh chị em vẫn giữ kỷ luật dân vận
           rất nghiêm, không tơ hào từ cây mía, trái chuối, hạt lúa, củ
           khoai của Nhân dân.

             Những trận chiến đấu càng ác liệt, lực lượng vũ trang ta
           càng thể hiện lòng trung thành với cách mạng, chiến đấu rất
           ngoan cường. Vào một ngày đầu tháng 11/1949, bọn địch từ
           Séc-tơ Hành Thiện và bốt Liêu Đông phối hợp càn quét vào
           xã. Đến chiều chúng chuẩn bị rút quân, tổ du kích Hoàng
           Công Sa, Nguyễn Ngoạn, Đinh Văn Cang từ xóm 1 Hạ Miêu
           len lỏi qua những đám cỏ mọc rậm rạp ven đê truy kích địch.
           Đến ngang chợ Cồn, một đoàn xe lội nước của địch xuất hiện.
           Thoáng thấy bóng người, đoàn xe lập tức dừng lại, những
           tên lính da đen trên xe ùa xuống vây bắt những chiến sĩ du
           kích. Hai đồng chí rút vào trong xóm, địch xả súng bắn đuổi
           theo. Đồng chí Đinh Văn Cang nổ súng đánh địch và rút ra
           mé sông Hồng, bọn địch tập trung rượt theo đồng chí. Vừa
           rút, đồng chí vừa nổ súng, ném lựu đạn tiêu diệt địch. Một
           số tên địch ngã xuống, những tên khác lại ào tới, biết mình
           không thể thoát, cùng với khẩu súng đã hết đạn, đồng chí đã
           lao mình xuống dòng nước và hy sinh, không để người và vũ
           khí rơi vào tay địch. Bọn địch đuổi theo dừng lại ở mép nước,
           quạt hàng băng đạn xuống mặt sông, nhưng dòng nước sông
           Hồng vẫn lặng lẽ trôi trong ánh chiều tà, ôm vào lòng mình
           người du kích dũng cảm gan dạ. Một số người dân Thái Sa
           (Thái Bình) bên kia sông đã chứng kiến cảnh đó.
             Trong một trận chiến đấu quyết liệt với địch, chiến sĩ du
           kích Phạm Văn Mễ hy sinh. Nửa đêm hôm đó, lực lượng vũ
           trang trong  xã  tổ  chức  lễ  truy  điệu  đồng  chí.  Mọi  người
           lặng lẽ tiễn đưa người đồng đội của mình đến nơi yên nghỉ,

                                                                      103
   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109