RƯNG RƯNG KỶ NIỆM
*
Bài thơ cũ chưa bao giờ kết thúc
Mối tình đầu đã dừng lại giữa chừng
Ở đâu đó lá thư tình rã mục
Kỷ niệm nào lúc nhớ chẳng rưng rưng!
O
Đêm dài ra là một ngày đổ vỡ
Trăng không về là thu đã hư hao
Nếu cuộc sống mong manh như hơi thở
Thơ Tình LƯƠNG THÁI SỸ Page 49