Page 108 - KỶ YẾU KHÓA 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN
P. 108
Tôi gượng cười: Anh không đi làm nữa đâu
Em tròn mắt: Sao vậy?
Tôi kể em nghe mọi chuyện mới xẩy ra với tôi, em
nói:”Như thế thì làm ở đó làm gì nữa, anh bỏ là phải rồi”
Lời nói đồng tình của em làm tôi hả hê, mọi tức bực
dường như tan biến nhanh chóng, tuy nhiên tôi vẫn giữ mặt lạnh
:”Anh chuẩn bị đi dậy kèm”
Lập tưc em dẫy nẩy:”Không dậy ở đâu cả, anh dậy em với
mấy đúa bạn, tụi em ngán môn Kinh Toán Học (econometers).
Tôi mở cờ trong bụng:”Thế các cô trả lương anh bao
nhiêu?”
Em nguýt :Lương em giữ,cho anh ăn sáng Pa-tê chaud,
cà-phê sữa ,Chịu chưa ông tướng
Còn gì vui hơn, tôi cảm thấy cuộc đòi quà hạnh phúc,
những diều khó chịu vừa qua như cơn gió thổi qua dống rác tôi vô
tình hít phải, và đã trôi qua rồi,
Bước chân khập khiễng, tôi bước vào đời như thế, có cái tát
tai oan ức và dược vuốt ve an ủi bằng tình yêu của em, Tôi những
tưỡng em sẽ cung tôi chắp cánh bay vào trời cao,Thế nhưng, đã
không được như vậy!VÌ TÔI CHỈ CÓ NHỮNG BƯỚC CHÂN
KHẬP KHIẼNG. mà cả em và tôi đều không biết..
(Rạch Giá ngày io tháng 11 năm 2011)
KHOÁ 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN Page 90