Page 164 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 164
GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN
ông bạn già và cô nhân viên . Đến lúc muốn dựa người ra sau thì không
nhúc nhích ghế được. Hóa ra Quan tôi và người đẹp Bình Định ngồi
chung ghế đôi. Sự dịch chuyển nầy làm cô ấy biết. Quan tôi nhìn cô ấy.
Cô ấy cũng nhìn Quan. Trong bóng tối của rạp hát, mắt cô nàng trông
quyến rũ vô cùng. Lòng Quan tôi chợt dao động. Bao năm làm chung mà
Quan tôi có thấy gì đâu. Ban ngày ban mặt, không nhìn thấy nhau. Tối
mờ tối mịt trong rạp hát mới thấy được mắt nhau. Phải nhìn nhận cặp
mắt là cửa sổ trái tim. Tim Quan tôi nhói lên. Và, đột nhiên Quan tôi
nhận thấy là trong giao tiếp bao nhiêu năm làm việc chung, hình ảnh
người đẹp Bình Định đã len lén lọt vào tim Quan hồi nào không biết.
Quan tôi không biết nội dung phim, chĩ ngồi suy nghĩ vẫn vơ, và trôm
nhìn cô ấy. Hình như cô ấy cũng cảm thấy điều đó nên hai mắt thường
chạm nhau. Hình như lúc nầy trống ngực Quan tôi đập và tay đổ mồ
hôi..
Sau hôm đó chàng Phó phòng đẹp trai cứ trộm nhìn cô ấy trong giờ làm
việc, Cô ấy thì cứ như không có gì xảy ra cả. Cứ làm việc và thình
thoảng mới ban tặng Quan tôi một ánh mắt thoáng qua.
Sau đó Quan và người đẹp Bình Định mới hẹn hò nhau đi xem phim
chung với nhau. Và đây là người đẹp thứ hai Quan tôi được cầm tay.
Lúc đó Quan tôi mới nghiệm ra rằng kinh nghiệm người xưa nói quá
đúng. Cầm được tay người đẹp là bước đầu cầm được tim người đẹp.
Q nghe câu:
Ai ra Bình Định mà xem,
Con gái Bình Định múa roi đi quyền.
Q nghe sợ lắm. Nhưng người đẹp Bình Định của Quan tôi sau hiền diụ
và dễ thương quá. Ăn nói nhỏ nhẹ và vẫn cứ giọng nhân viên: Ông Quan
tôi xem lại và trình ký hóa đơn nầy. Cả XN đểu biết chuyện Quan tôi
thỉnh thoảng đi xem phim. Hình như Quan tôi là điều gì gian dối, thì
hiện rõ ràng trên nét mặt, khỏi cần tra khảo, hỏi han gì cả.
161