Page 322 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 322
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Tính thuần-nhất này kết chặt niềm cảm-thông tương-ái giữa
mọi người, tạo thành một khối duy nhất vững chắc không
phân-biệt tôn-giáo địa-phương hay Kinh Thượng. Chính đó là
yếu-tố cơ-bản để kết-hợp toàn dân trải qua bao cuộc chiến
đấu chống ngoại-xâm, giữ gìn bờ-cõi, xây-dựng và bảo-vệ
nền độc-lập cho giang-sơn.
Cho nên không vì những tiểu-tiết mà nghĩ rằng sự thuần-
nhất nói chung đã bị tổn-thương để rồi cố uốn-nắn xóa bỏ
những tiểu-dị. Cái đẹp tự-nhiên của rừng hoa vẫn khác cái
đẹp cắt xén của vườn hoa trồng tỉa.
Thật không gì khó chịu bằng phải nghe người miền Bắc cố
bắt chước không đúng giọng Nam hay giọng Trung hoặc
ngược lại. Nghe nó ngây-ngô chói tai làm sao! Có thể, như
đã nói, với thời-gian, mai này do sự tái phân-phối và định-cư
dân-số, do sự giao-lưu và hội-nhập văn-hóa giữa các miền,
vẻ đa-dạng của màu sắc ngôn-ngữ Việt sẽ biến-thiên uyển-
chuyển hơn, lúc ấy vẻ đẹp hài-hòa khả-ái hơn sẽ càng làm
tăng thêm tính ưu-việt của ngôn-ngữ Việt.
321