Page 340 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 340
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
đức của tên đó. Nhà Nho địa-phương bất-bình nên mới làm
ra bài văn-tế khác mỉa-mai. Theo hồi-ức của ông Đào-văn-
Trinh, một giáo-chức sinh-trưởng ở làng Yên-Lũ là nơi tên
Crivier bị giết và được tế, cụ Mền họ Phạm ở làng Tống-Thơ
có làm bài văn-tế như thế này", lời lẽ mỉa-mai trào lên uất-
hận:
“Nhớ ông xưa:
Tóc ông quăn, mũi ông lõ,
Chân ông đi giầy, đầu ông đội mũ,
Ông ở bên Tây ngang-tàng,
Ông sang bên Nam bảo-hộ.
Mắt ông chiếu kính thiên-lý, đít ông cưỡi lừa;
Vai ông đeo súng lục liên, miệng ông huýt chó.
Trong nhà ông bày những chai,
Ngoài sân ông trồng những cỏ,
Công ông to, nên ông có lon vàng đeo tay;
Của ông nhiều, nên ông có mề-đay đeo cổ.
Tháng… ngày… ông ở Phụ-Dực, đồn lầy,
Tháng tám ngày rằm, ông vào Yên–Lũ.
Ông định giết thằng Đen, để yên con đỏ.
Nào ngờ: nó lấy mất sọ ông đi.
Đầu ông đồng Cống đó nọ,
Đít ông đò Gọ kia kìa!
Khốn nạn thân ông! Đ…mẹ cha nó!
Tướng ông như thử chi tài, mà ông như thử chi ngộ.
Hay quản khái mưu gian giắt ông vào đó?
Hay Lãnh Nhàn chí phảo, nhét ông vào rọ?
339