Page 356 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 356
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
áp-dụng không đắn-đo khi viết tiếng Việt, lâu dần tập-quán
của ngoại-ngữ biến thành tập-quán của Việt-văn. Sau đây là
một vài ví-dụ quen thuộc, điển-hình xin miễn ghi xuất-xứ:
"Tờ báo X. đăng bài phỏng-vấn ông Nguyễn văn Y. của hai
ký-giả A và B". Lối nói này "tây-phương" quá! Đối với Việt-
văn, nó tối-nghĩa nếu không nói là lạc ý. Giả-thử đây là lời
nói, vì một lý-do nào đó, lời nói tự-dưng ngưng ở hai tiếng
phỏng-vấn, thì câu văn thành ngớ-ngẩn là "ông Nguyễn-văn-
Y của hai ký-giả A và B". Chỉ-định túc-từ rời vị-trí đúng của
nó, không đứng liền với tiếng mà nó chỉ-định, nên mới ra
nông-nỗi. Nếu viết lại cho đúng với cú-pháp tự-nhiên của
tiếng Việt: "Tờ báo X đăng bài của hai ký-giả A và B phỏng-
vấn ông Nguyễn-văn-Y" tưởng nghe xuôi tai hợp lý hơn.
Cũng vậy, một bản tin từ trong nước đánh đi, viết rằng: “tại
đền Ngọc Sơn cũng có màn phát nón xanh, nhưng đó là
ngày thả chim của các cụ. Văn Việt không viết thế, nhưng
viết: “…. đó là ngày các cụ thả chim.” Ở một tạp-chí khác:
"Bà J.S. cho hay không-khí chung-quanh đã cởi-mở và hiểu
về B.B.C hơn là lần tới Mỹ trước của bà cách đây hơn hai
năm". Đúng ra, tiếng Việt cho được sáng-sủa nên viết là:
"Bà.....và hiểu về BBC hơn là lần trước Bà tới Mỹ cách đây
hơn hai năm". Còn nhớ khoảng những năm 1950-53 nhà
xuất-bản Yiểm-Yiểm Thư-Trang với tuần-báo Nhân-Loại tại
Saigon, có mục "Nhặt cỏ dại, trồng hoa thơm" (?) nêu những
khuyết-điểm, sai lầm trong việc xử-dụng ngôn-ngữ hầu xây-
dựng tiếng Việt cho được trong sáng toàn-bích. Nếu như các
tạp-chí ngày nay có thêm được mục này thiết-nghĩ rất cần-
thiết và bổ-ích cho việc trau-giồi tiếng Việt nhất là đối với
thanh-thiếu-niên Việt tại hải-ngoại hiện nay. Trên đây, chỉ là
một hạn sạn nhỏ, nhưng dù nhỏ nếu được gạn đãi, trau-
355