Page 15 - Đôi Mắt Biển
P. 15
Đôi Mắt Biển
XÓM VẮNG
Xóm đã vắng vì biển đời dâu bể
Ôm kiếp nghèo lỡ mang nghiệp oan khiên
Muốn đứng lên nhưng chân đà gối mỏi
Thôi cũng đành gọi mẹ giấc du miên!
Quê hương tôi, giờ cũng như làng vắng !
Cửa đóng then cài quỷ dữ, tà ma!
Tiếng chó hú đêm hoang, hồn than oán
Thương mãi phận đời, vận nước can qua!
Sao nằm đó chúa chồn mang lốt quỷ
Giữa sương loang hư ảnh mặt giống người
Miệng đầy máu của dân lành vô tội
Chết thảm sầụ. sao nghiệp chướng chưa vơi !
Ba mươi năm lẻ tóc xanh giờ đã bạc
Tủi nặng trong lòng, mối hận chưa tan
Thét gọi ai giữa xứ người tuyết phủ
Để tiếng vang lộng vọng cõi mênh mang
San Jose March 28, 2006
14