Page 202 - Doi Mat Bien
P. 202
Đôi Mắt Biển
Anh Chinh Nguyên a:
Tôi cảm động đọc mấy vần thơ của anh, khi anh
hình dung lại những cảnh vật và hoài niệm, một
Hànội thi vị vô cùng, này đã mất. Tháng 11, 2009,
tôi trở về Lào Cai thăm bà chị đau nặng, có ở lại
Hànội 1 tuần, ở nhà thằng em ruột, vợ là cán bộ.
Hoài niệm và chính lỏng tôi với kỷ niệm xót xa,
ra đi mới thấy lòng thoải mái mà thôi. Còn nán l
ại nơi đây, còn day dứt nhiều anh ạ. Trong tâm
hồn chúng ta, những niệm vùi đau xót đó còn
kéo dài, mỗi khi nhớ về nguồn cội, phải không anh?
Mong anh vui và cảm thông với Vũ Trụ loài
người nghe. Bình tĩnh mà buồn đó anh a, nhất
là bảo trọng sức khỏe. Vì có sức khỏe mới có
năng lượng phải không anh Chinh?
Thân mến,
Vân Sơn
201