Đôi Mắt Biển
THƠ CỦA EM
Em dùng tranh chiều thu trời sám buồn.
Cây trụi lá..
Ta nhìn đời trong rét mướt trầm kha
Bóng ai qua?
Sóng chiều tà,
Chỉ có sương thu
và tình hoang dại
Thơ ta
Mịt mờ bóng nước
Hàng cây buồn cúi mặt lặng thinh
Đâu đó
Thật xa
Chập chùng
Ai tỉnh, ai mê!
210