Page 228 - No Em Mot Doi
P. 228

Đời đã thế !!!Tóc bạc chân đã mỏi
                  Trên đường về sẽ ngã giữa đêm tàn
                  Thôi đành thế...! không muốn nhìn tuyêt phủ
                  Chẳng người thân để nghe tiếng hỏi han

                    CHINH NGUYÊN



                  GỬI CHINH NGUYÊN

                    Bạn đã bay nửa vòng trái đât
                  Tìm quê hương nơi xứ sở ngươi
                  Bạn đã khóc khi mùa xuân chuyển
                  Trắng một trời tuyết trắng tốt tươi
                  Bạn đã sống cả thời nhiễu loạn
                  Một ngày bằng thế kỷ trôi đi
                  Và nước mắt chưa đầy năm tháng
                  Cả cuộc đời toàn những chia ly
                  Thời chúng mình là như thế đó
                  Nhưng còn tim máu nóng nồng nàn
                  Ta còn yêu và không ngừng bước
                  Đương trở về sẽ phải  thênh thang
                  Chúng ta những cánh chim  trốn rét
                  Sẽ trở về khi nắng ấm  lên
                  Nòi giống Viêt chẳng bao giờ chết
                  Bi kịch liên hồi ta vẫn tin
                  Trời Viêm Phương sẽ phải có nắng
                  Dân tộc ta mãi mãi trường tồn

                   VƯƠNG TÂN



                                                227
   223   224   225   226   227   228   229   230   231   232   233