Page 31 - DS2020-Final5_Neat
P. 31
Giang. Thiếu tướng Phú Chủ tịch Hội Đồng tuẫn tiết, những
thành viên khác đã cao chạy xa bay. Hèn chi!
Tư nghiệp và cộng nghiệp đã đưa tôi cùng biết bao quân
cán chính Miền Nam vào cảnh tù đày với mỹ từ trại-cải-tạo!
Hậu Võ Tánh
Cuộc vượt biên được chuẩn bị kỹ càng từng chi tiết cho
bốn gia đình gồm con cái và thân nhân, không nhận khách
ngoài, mua một ghe đánh cá trang bị thêm cột buồm, hải bàn,
hải đồ, chôn dấu dầu, nước uống và một ít lương thực ngoài
đảo… Sở phí chung chia đều 2 cây/đầu người. Mọi việc diễn
tiến suôn sẻ theo kế hoạch cho đến ngày V (vượt). Kế hoạch
được bàn thảo giữa Bác Văn và tôi. Bác Văn lo chạy vòng
ngoài, tôi ẩn mình trong bóng tối. Bác Văn ăn cơm nhà vác
ngà voi chứ trong gia đình và thân nhân của bác chẳng có ai
đi. Những gia đình có người vượt biên được thông báo dần
dần tin tức khi cần thiết.
Tối ngày V, 22-5-1982 chiếc thuyền F1 ra khơi mang
theo 36 thuyền nhân. Cuộc hải hành xuôi chèo mát mái như
dạo thuyền trên sông. Từ sáng 26-5 cà phê cà pháo, ai muốn
đen thì đen, ai muốn sữa thì sữa, sung túc như ở nhà cho cả
người lớn lẫn trẻ em. 24 cây nước đá dùng trước, 10 can nước
ngọt để phòng hờ. Sau 5 ngày 6 đêm thuyền vượt qua Biển
Đông, cặp bờ Phi Luật Tân ỏ Bataan. Cuối cùng thuyền nhân
được chuyển đến trại Palawan.
Nơi đây tôi mới biết ít nhiều thảm họa thê lương xảy ra
cho thuyền nhân trên đưởng đi tìm tự do. Nơi đây tôi nghe
nhiều gia đình có đi mà không đến; trong giáo giới có gia
đình chị Thân Thị Hồng, Hiệu trưởng trường Bùi Thị Xuân
Đà Lạt, gia đình đồng nghiệp Trần Xuân Ngọc giáo sư
Nguyễn Huệ Tuy Hòa. Nơi đây tôi được chứng kiến một
thảm trạng, chiếc ghe xuất phát từ Miền Nam máy hỏng
trong cơn dông bão, trôi giạt trên biển cả ba bốn chục ngày,
Đặc San VT-NTH/HT NT (2020 @ San Jose, Cali ?) 31