Page 9 - DS2020-Final4
P. 9
Bà Bùi Ngoạn Lạc
Sinh ra trong một gia đình trung
lưu như các trẻ khác lúc bấy giờ, chỉ
biết ăn học, vui đùa một cách hồn
nhiên và cứ thế ngày qua ngày cho
đến một hôm. Tôi nhớ rất rõ, chiều
19-08-1945, ngoài đường từng đoàn
người, nam, nữ, mặc áo quần đen, đàn
bà cắt tóc ngắn, tay cầm dáo mác, gậy
gộc hô to các câu “Hoan hô … Đả đảo
…”
Ba chúng tôi nghe đài BBC biết
là Việt minh cướp chính quyền. Một chuyện buồn cười là
Trung ương ra chỉ thị “Phụ nữ cấp tốc biểu tình” thì địa
phương đọc là “Phụ nữ cắt tóc biểu tình” cho nên phụ nữ các
tỉnh Quảng Nam, Quảng Ngãi, Bình Định cắt tóc ngắn hết.
Hôm sau tất cả các trường học đóng cửa “xếp bút nghiên
lên đường tranh đấu.” Thanh niên, sinh viên, học sinh vào
bộ đội. Các công sở theo lịnh Trung ương tản cư về nhà quê
rồi tiến dần về miền Bắc. Gia đình chúng tôi từ miền trong
phải tản cư về Huế, rồi ra Quảng Bình. Đến đây, các ông trí
thức như bác sĩ, kỹ sư, giáo sư,… bị đi theo ủy ban.
Mất liên lạc với Ba tôi, gia đình về theo ngoại và các
cậu, dì, tản cư về nhà quê. Năm 1947, Pháp chiếm lại Việt
Nam, ngày ngày đi ca nô lên các làng mạc lùng Việt minh,
vì vậy ban ngày chúng tôi phải chạy sâu vào rừng. Ban đêm,
Việt minh về tuyên truyền. Quá nguy hiểm, gia đình lại chạy
tiếp lên miền thượng du.
Đặc San VT-NTH/HT NT (2020 @ San Jose, Cali ?) 9